Nửa đêm đang ngủ, Quách Mẫn Nghi cứ một chút lại cựa quậy người, vô tình khiến cho Hắc Phàm nằm bên cạnh cũng bị thức giấc theo.
Ngay khi cô nghiêng người xoay lưng về phía anh, anh liền nhổm người dậy giơ tay bật đèn ngủ.
Hắc Phàm cúi đầu về trước giơ tay sờ mặt của Quách Mẫn Nghi, nhìn giữa hai đầu chân mày của cô hơi cau lại, anh vừa bóp bóp cánh tay cô, vừa lo lắng hỏi: "Em khó chịu chỗ nào sao?"
Quách Mẫn Nghi vẫn nhắm mắt nằm yên một chỗ, khẽ cất giọng khàn đặc đáp trong mơ màng: "Người em ê ẩm lắm, tay chân cũng nhức nữa.
"Nghe Quách Mẫn Nghi trả lời, Hắc Phàm bỗng im lặng nhìn cô chằm chằm. Sau một hồi nghĩ ngợi, anh nhẹ giọng hỏi tiếp:"Hình như em gần đến tháng rồi phải không?"
Lúc này Quách Mẫn Nghi như bừng tỉnh mở mắt nhìn qua anh, sau đó gật đầu thừa nhận.
"Đợi một lát, anh đi pha nước thảo dược cho em ngâm chân." Vừa nói Hắc Phàm vừa ngồi dậy, tuy nhiên anh còn chưa rời khỏi giường thì miệng đã tiếp tục lèm bèm: "Trễ thêm mấy tuần có phải tốt hơn không."
Nghe thấy những gì Hắc Phàm nói, Quách Mẫn Nghi dõi mắt theo anh, buộc miệng hỏi: "Tốt cái gì chứ?"
Hắc Phàm không quay người lại, anh vẫn đi thẳng về phía nhà tắm, nhấn giọng đáp: "Gia tăng quân số!"
Hiểu ra những gì Hắc Phàm đang ám chỉ, Quách Mẫn Nghi không nhịn được bật cười, nhưng chưa đến ba giây nụ cười trên môi cô lập tức vụt tắt, biểu cảm cũng trở nên vô cùng tỉnh táo.
Sinh con cho anh để gia tăng quân số?
Không được! Cô không phải là vợ anh.
Sau khi bật đèn phòng và mang nước thảo dược ra cho Quách Mẫn Nghi ngâm chân, Hắc Phàm đi xuống dưới nhà lấy thêm nước ấm cho cô uống giữ nhiệt.
Lúc Hắc Phàm trở vào phòng, Quách Mẫn Nghi vật và vật vờ như người không có xương sống ngồi ở mép giường ngâm chân.
Anh buồn cười bước đến, giơ một tay giữ sau gáy cô để cơ thể không lắc lư, tiếp đó mới đưa sát miệng ly đến miệng cô.
Cho Quách Mẫn Nghi uống nước xong, Hắc Phàm đặt ly lên mặt tủ đầu giường, sẵn tiện mở tủ áp tường gần đó, bấm mật khẩu được khóa cẩn thận chỉ để lấy một túi hạt dẻ được cô giấu bên trong ra.
Vừa quay lại chỗ của Quách Mẫn Nghi, Hắc Phàm vừa xé đường niêm phong mở túi hạt dẻ đưa cho cô.
Đợi khi Quách Mẫn Nghi cầm lấy, anh khẽ giơ tay sờ mặt cô, quan tâm hỏi: "Bụng dưới của em có đau không?"
"Chỉ đau một chút."
Tuy miệng đáp nhưng ánh mắt của Quách Mẫn Nghi chỉ chú tâm vào túi hạt dẻ trong tay, sau một hồi lựa chọn cô bóc một hạt giơ lên trước mặt anh: "Có hạt này nhỏ nhất, miễn cưỡng cho anh nè."
Hắc Phàm cúi người há miệng ngậm lấy hạt dẻ trong tay cô, đồ ăn trong miệng rồi mới dám chê bai: "Cảm ơn tình thương bao la của em."
"Không cần khách sáo."
Quách Mẫn Nghi thản nhiên lên tiếng đáp, hoàn toàn không để ý đến lời nói mang theo hàm ý của Hắc Phàm.
Anh cũng hết cách, chỉ biết lẳng lặng vòng ra phía sau lưng Quách Mẫn Nghi, dùng thân thể bao bọc lấy cô.
Do cổ họng đang không khỏe, Quách Mẫn Nghi dù thích cũng không thể ăn nhiều hạt dẻ gây khô họng.
Có điều, sau khi vừa cất túi hạt dẻ sang một bên, dáng vẻ vừa có sức sống của cô lại chuyển thành mệt mỏi, uể oải dựa lưng vào người Hắc Phàm.
Không gian yên lặng trôi qua một lúc, Hắc Phàm từ đầu đến cuối vẫn luôn cúi đầu nhìn Quách Mẫn Nghi trong vòng tay mình, cảm giác đắn đo dần lớn lên.
Anh bất giác vòng hai tay ôm chặt lấy Quách Mẫn Nghi, chậm chạp lên tiếng gọi: "Mẫn Nghi.
"Quách Mẫn Nghi không đáp cũng không ngẩng mặt lên, dường như đang thiu ngủ bị làm tỉnh giấc, nên hàng lông mi rũ xuống của cô liền chuyển động hướng lên. Càng đáng nói hơn, nhân lúc tinh thần Quách Mẫn Nghi không tỉnh táo, Hắc Phàm nhanh chóng chớp thời cơ ngỏ lời:"Anh không muốn giữa chúng ta chỉ dừng lại ở mối quan hệ chủ tớ.
"Tức khắc không chỉ toàn bộ thân thể, mà ngay cả hàng mi của Quách Mẫn Nghi đều lập tức bất động, cảm giác căng thẳng xen lẫn hồi hộp cũng dâng trào khiến nhịp tim dưới ngực cô tăng nhanh. Thậm chí, từ phía sau lưng Quách Mẫn Nghi còn truyền tới nhịp đập mạnh mẽ hơn nữa của Hắc Phàm. Trôi qua vài phút tĩnh lặng, Quách Mẫn Nghi không phản ứng cũng không phản hồi, Hắc Phàm dù nóng vội nhưng bên ngoài vẫn duy trì sự bình tĩnh. Anh chăm chú nhìn cô không chớp mắt, nhẹ nhàng dò hỏi:"Em để ý chuyện tuổi tác của anh sao?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!