Mang truyện kể lại từ đầu đến đuôi cho Tiểu điêu nghe nhưng Hàn Phong Tuyết lại không nói cho Tàn Nguyệt biết, chỉ kể qua loa cho nàng đỡ tò mò thôi. Chẳng phải Hàn Phong Tuyết có ý che giấu, mà là vì suy nghĩ cho sự an toàn của Tàn Nguyệt.
Nếu như việc này truyền ra ngoài, đối với bọn họ mà nói thì đó là một tai họa.
Làm xong tất cả, Tàn Nguyệt gặng hỏi:
-Thiếu gia, chúng ta có thể ở lại đây lâu thêm 1 chút có được không?
- Tiên cảnh như thế ai cũng không nỡ dời đi nói chi là Tàn Nguyệt đang đầy 1 nỗi bi thương ở trong lòng
- Hàn Phong Tuyết cười cười nói:
- Tiểu Nguyệt muốn như thế thì người làm anh này biết làm sao? Phải chiều ý tiểu muội thôi.
Hàn Phong Tuyết gọi tiểu điêu đi lên trên ngồi nghỉ cùng rồi mở tử kim thư tịch ra, bắt đầu tu luyện võ giả công pháp mà Long Chiến để lại.
Đầu tiên đọc qua công pháp một lượt
"Thì ra hiện tại cái gọi là võ giả cũng chẳng phải chân chính ý nghĩa là võ giả, phương pháp bọn họ tu luyện hoàn toàn sai rồi, thảo nào liên cao cấp võ giả đều rất ít người đạt đến". Hàn Phong Tuyết trong lòng thở dài nói.
Hiện tại người trong đại lục đối với tu luyện võ giả chú trọng luyện thể, không ngừng đột phá bản thân đến cực hạn, đạt đến cấp độ cao.
Mà chiếu theo công pháp có nói, tu luyện võ giả quan trọng là luyện khí, đem các loại nguyên tố khác nhau trong không khí vào trong người, sau đó kết tinh ra tinh túy của công pháp, dựa vào tuyết đường vận hành nhất định, thông qua kinh mạch toàn thân, cuối cùng hội tụ trong đan điền.
Hàn Phong Tuyết xem xong liền bắt đầu luyện tập theo quyển công pháp mà vị tiền bối kia để lại, nguyên khí trời đất trong không khí từ từ đi vào trong người.
Trong không khí không chỉ có ngũ hành nguyên tố, là giáo kỹ chỉ có thể cảm ứng được ngũ hành nguyên tố mà thôi còn những nguyên tố khác chỉ mơ hồ biết là có chúng chứ cũng không biết chúng là gì.
Lượng lớn nguyên tố trời đất hội tụ trong khí hải huyệt, không ngừng ngưng tụ lại, chẳng mấy chốc nguyên khí biến thành tinh khí, nhưng tinh khí dư thừa hóa ra lại không đến một phần trăm, cuối cùng quanh quẩn ở trong đan điền của Hàn Phong Tuyết.
Hàn Phong Tuyết hoàn toàn chìm đắm trong luyện khí. Nguyên tố trời đất đi qua lần lượt hấp thu rồi ngưng tụ, lần lượt thông qua kinh mạch toàn thân, kinh mạch của Hàn phong Tuyết dần dần cũng được mở rộng ra đáng kể.
Mở to hai mắt, toàn thân xương cốt kêu răng rắc
"Thật thoải mái, toàn thân tràn đầy lực lượng", Hàn Phong Tuyết sảng khoái nói. đánh một quyền vào không trung, sức cản phá không khí của một quyền ấy cũng khá ghê gớm, sản sinh tiếng huýt gió như tiếng huýt sáo lớn.
- Lực trong cơ thể như mạnh gấp hai lần.
- Hàn Phong Tuyết hưng phấn nói
-Thiếu gia, người tỉnh rồi.
- Thanh âm vang lên, Tàn Nguyệt đi đến chỗ Hàn Phong Tuyết. Lúc này Tàn Nguyệt có chút tủi thân, hai mắt hơi hồng.
-Sao vậy, Tiểu Nguyệt, xảy ra chuyện gì rồi?
- Hàn Phong Tuyết vội hỏi.
Lườm Hàn Phong Tuyết một cái, Tàn Nguyệt tủi thân nói:
- Lai còn hỏi nữa, chả phải thiếu gia ngài đã ngồi ở đây liền năm ngày hay sao?.
- Hả? Liền năm ngày rồi sao, sao ta chỉ cảm thấy như có một lúc à.
- Hàn Phong Tuyết thấp giọng nói.
Hừ lên một tiếng, Tàn Nguyệt mân mê vạt áo của mình.
Hàn Phong Tuyết nói với Tiểu Điêu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!