Thẩm Khê đeo balo, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy một chiếc xe Jeep đỗ ở đó. Còi xe vang lên, cửa sổ xe hạ xuống, một giọng nói lành lạnh cất lên:
"Lên đi, anh đưa em ra sân bay."
Trong mắt người ngoài, người này lúc nào cũng bày ra khuôn mặt lạnh lùng như tảng băng, nhưng đối với Thẩm Khê, nó lại cực kỳ ấm áp.
"Winston? Anh không tập luyện ở đội đua sao?"
Năm ngoái, Winston
- tay đua của đội Ferrari đã dành được 278 điểm, xếp thứ nhất trên bảng xếp hạng. Anh ta là bạn tốt của Thẩm Xuyên khi còn sống, cũng là đối thủ cũ của Hunt. Tuy thuộc về những đội đua khác nhau nhưng họ lại thường tụ tập để thảo luận về kỹ thuật đua xe và cách thiết kế xe đua.
"Marcus gọi điện cho anh, nói em phải về Trung Quốc nên nhờ anh khuyên em." Winston khẽ cười, hiển nhiên anh ta không hề có ý định khuyên nhủ Thẩm Khê.
Anh ta rất ít khi cười, cũng giống như phong cách đua xe F1 sắc bén và chuẩn xác của mình vậy. Dù thế, với số ít người quan trọng, nét mặt của Winston lúc nào cũng hiện nét ấm áp.
"Anh đang đùa đúng không, ngài Marcus sẽ không chủ động gọi điện cho anh đâu. Ông ấy lúc nào cũng lo anh sẽ đào em về đội Ferrari mà."
"Nhưng bây giờ ông ấy càng lo Duệ Phong dùng lý tưởng cùng trai đẹp lừa em đi hơn."
Truyền thông quan tâm đến F1 hẳn sẽ không thể nào tưởng tượng nổi cảnh Winston nói lên những câu đùa giỡn như vậy.
"Vậy nên hai người về một phe rồi hả?"
"Ừ." Winston khẽ nhếch môi. "Hành lý của em đâu?"
"Hành lý của em đều ở trên lưng rồi." Thẩm Khê mở cửa xe, vui vẻ ngồi xuống.
"Ít hành lý như vậy, xem ra Marcus đã lo thừa rồi, em nhất định sẽ trở về."
Winston lái xe khá vững, hơn nữa anh ta không nói nhiều, rất nhanh Thẩm Khê đã dựa vào cửa sổ xe ngủ thiếp đi. Trong xe toàn là mùi kem cạo râu của Winston, có chút lành lạnh nhưng những thứ ấy lại khiến Thẩm Khê bình tĩnh đến lạ kỳ. Lúc xuống xe, bỗng nhiên Winston kéo cánh tay Thẩm Khê lại.
"Tiểu Khê, em thật sự thấy người kia có thể nhanh hơn Hunt được sao? Cậu ta thật sự xứng đáng được ngồi vào trong xe đua mà Thẩm Xuyên đã thiết kế ư?"
Khi Winston gọi Thẩm Khê là Tiểu Khê, trái tim cô như có một cơn gió mềm mại thổi qua.
Ở đất nước này, phần lớn mọi người đều gọi Thẩm Khê là tiến sĩ Thẩm, số ít người sẽ gọi tên tiếng Anh của cô là "Alice", mà gọi cô là "Tiểu Khê" giờ chỉ còn Winston.
Winston cực kỳ nghiêm túc, ở trong lòng anh ta, những chiếc xe đua mà Thẩm Xuyên thiết kế ra đều rất tuyệt vời, bất kỳ một tay đua không nghiêm chỉnh nào cũng không xứng đáng để được ngồi trong chiếc xe ấy.
Thẩm Khê ngẩn người, cô ôm lấy Winston: "Coi là em lừa anh đi, nhưng anh không tin vào ánh mắt của Hunt sao?"
Winston dang tay ôm lấy Thẩm Khê, nhẹ giọng nói bên tai cô: "Vậy em hãy đưa anh ta đến đây, cuộc sống của anh ngày càng nhàm chán."
Tầm mắt của Thẩm Khê bắt đầu mờ dần. Cô vẫn nhớ trong tang lễ của Hunt, khi tất cả mọi người đều đã rời đi, chỉ còn một mình Winston đứng ở trước bia mộ. Anh ta cúi đầu nhìn cái tên khắc trên đó một lúc lâu, dường như anh ta vẫn muốn được bên cạnh Hunt, thế nhưng vụ tai nạn xe ấy đã cướp mất bạn tốt Thẩm Xuyên cùng với đối thủ cả đời cũng như tri kỷ Hunt của Winston. "Cả đời" mà Winston đã nói đến có lẽ quá ngắn ngủi.
Winston im lặng, im lặng đến mức như muốn trầm mình xuống thời gian.
"Khi em trở về, anh sẽ đến đón em. Nhưng mà… tên kia thật sự rất đẹp trai sao?"
"Anh ta không đẹp bằng anh đâu." Thẩm Khê vỗ lên ngực Winston một cái, cười cười rồi rời đi. Trần Mặc Bạch đúng là đẹp trai thật đấy, nhưng trong mắt Thẩm Khê, Winston đẹp cả bên ngoài lẫn bên trong, hơn hẳn Trần Mặc Bạch mấy con phố.
Mà lúc này, Trần Mặc Bạch nhận được điện thoại của chị gái Trần Mặc Phỉ.
"Tối mai tiến sĩ Thẩm sẽ đến, em phải ngoan một chút. Chị mong cô ấy sẽ có ấn tượng tốt với tập đoàn Duệ Phong."
"Từ khi trở về em có lúc nào không ngoan sao?" Trần Mặc Bạch cười cười hỏi ngược lại.
Lúc này, một nữ thư ký đi đến trước bàn làm việc của Trần Mặc Bạch, đặt một phần văn kiện đến trước mặt anh. Trần Mặc Bạch khẽ cười, dùng bút máy lật tay áo sơ mi của thư ký. Cổ tay của anh tạo ra một độ cong đầy tao nhã, bởi vì trong lòng không chút tà niệm nên hành động này mang theo chút nghiêm cẩn và khoảng cách.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!