Chương 40: (Vô Đề)

Chiều hôm đó, Lâm Phỉ Thạch đã hạ sốt nên ngủ rất say. Lúc tỉnh dậy, cơn đau ở lưng lại càng rõ rệt hơn, chỉ cần nhúc nhích một chút là đau như ai xé lìa cánh tay ra vậy nên cậu chỉ dám nằm bất động một chỗ.

Vì ăn uống bất tiện nên ngày nào Giang Bùi Di cũng nấu cháo cho cậu, cho hải sản, rau củ và thịt vào cháo, chỉ cần cắm ống hút vào là có thể hút được.

Khả năng điều chỉnh tâm lý của Lâm Phỉ Thạch cũng giống như tài võ công của Giang Bùi Di, cực kỳ mạnh mẽ và kinh người. Cậu chỉ ủ rũ nửa ngày, nhưng sau một đêm ngon giấc thì đã lập tức tỉnh táo lại, cậu bỗng thấy mình quá đẹp trai, thế là gật đầu cảm thán rồi tiếp tục nằm lười trên giường làm yêu phi.

Giang Bùi Di vốn nghĩ rằng một người bị tàn phế một nửa sẽ không còn sức chiến đấu, nhưng không ngờ rằng dù đội trưởng Lâm nhà chúng ta dù phế nửa người cũng không thể ngăn cản được cậu tỏ ra mị lực câu dẫn người khác.

Chiếc chăn mỏng bị đá văng ra. Có một người đàn ông nằm nghiêng trên giường đang mặc một chiếc váy ngủ rộng thùng thình, xương quai xanh nhợt nhạt hiện ra sắc nét, đường cong từ eo đến bắp chân hiện ra rõ một một để lộ một đôi mắt cá chân trắng muốt để trần. Từ trong xương cốt của nam yêu phi tỏ ra một luồng khí gợi tình khó cưỡng.

Giang Bùi Di mở cửa phòng ngủ mà không hề có chút phòng bị nào, định đút cho cậu ăn tí hoa quả, nhưng nhìn thấy cảnh này, anh lại giật mình, tim đập thình thịch.

Lâm Phỉ Thạch nở một nụ cười bí ẩn, chớp chớp đôi mắt đào hoa xinh đẹp, liếc mắt đưa tình với anh.

Giang Bùi Di: "…"

Nếu không phải là đang ở nhà của mình, anh gần như nghĩ rằng bản thân đã vô tình bước vào một host club nào đó, còn cậu trai trẻ kia là một trai bao "Nhất Bảng" nổi tiếng!

Anh ta đi đến, mặt không biểu cảm, hờ hững, khép lại cổ áo không đứng đắn của cậu, lật người lại như một chiếc bánh kếp, áp khuôn mặt trìu mến của mình trực tiếp bên cạnh gối, lạnh lùng  nói: "Cột sống của cậu hết đau rồi à, sao lại ăn mặc phông phanh thế này? Ở nhà trông nhàn nhã quá ha.

Lâm Phỉ Thạch: "…"

Bây giờ cậu đã thật sự tin rằng Giang Bùi Di chính là người đàn ông chính trực số một vũ trụ.

Lâm Phỉ Thạch chưa bao giờ gặp phải tình huống không đoán trước được như thế này trong cuộc đời thả thính vẫn luôn suông sẻ của mình. Cậu đột nhiên cảm thấy vô cùng chán nản, cố gắng thốt ra một câu từ trong khe gối: "Anh Bùi Di ơi…"

Giang Bùi Di đứng hình một chút, cảm thấy một luồng điện nhỏ từ kẽ ngón tay lan tỏa khắp cơ thể, anh thực sự mất bình tĩnh, bất lực lên tiếng: "Cậu bị sao thế?"

Lâm Phỉ Thạch cười cười từ trong gối như thể âm mưu của mình đã thành công, khẽ thì thầm: "Lưng tôi đau quá hà."

Giang Bùi Di lạnh lùng nói: "Thật sao?"

"Đúng vậy á."

Giang Bùi Di nhìn cậu chằm chằm một lát, nghiêm túc gật đầu: "Thuốc kháng viêm bôi ngoài da chắc đã hết rồi. Ăn tối xong tôi sẽ đổi thuốc cho cậu."

Lâm Phỉ Thạch lập tức đổi lời, nói: "…hình như tui hết đau ời."

Thiên địch của mấy kẻ đào hoa

- Giang Bùi Di.

Lâm Phỉ Thạch lại dùng mỹ nhân kế thất bại, bị đội phó Giang đè xuống giường với tâm trạng tuyệt vọng. Đai cố định trên lưng đã được tháo ra, anh bôi lên cột sống lưng cậu một lớp thuốc trị liệu có mùi khá nồng.

Lâm Phỉ Thạch nằm trên gối, lẩm bẩm: "Ở nhà chán quá đi mất."

Giang Bùi Di thản nhiên nói: "Tôi thấy cậu ngủ ngon lắm phải không? Nếu thấy chán quá thì nhắm mắt lại ngủ đi."

Lâm Phỉ Thạch l**m môi, thành thật nói: "Ban ngày tôi không ngủ được, lưng đau lắm."

Giang Bùi Di dừng lại một chút, nhẹ giọng hỏi: "Vậy bây giờ cậu muốn làm gì?"

Lâm Phỉ Thạch suy nghĩ một chút rồi nói: "Để tôi hát cho anh nghe một bài nha."

Giang Bùi Di: "Được."

Giọng hát của Lâm Phỉ Thạch bình thường đã rất dễ nghe, bây giờ khi cậu cố tình hạ giọng nghe lại càng thêm cuốn hút. Cậu ngân nga bài "Sứ Thanh Hoa" của Chu lão sư, tuy hơi lệch tông một chút nhưng ưu điểm vẫn nhiều hơn khuyết điểm, miễn cưỡng có thể chấm điểm A.

Đội trưởng Lâm có nhiều sở thích nghề nghiệp đa dạng, cậu ấy là một người khá toàn diện và sở hữu đủ loại kỹ năng. Ngoài việc điều tra hình sự chuyên nghiệp, cậu ấy có thể làm được mọi việc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!