Chương 9: Không nhận ra

"Hợp đồng của cô ta với công ty truyền thông Tam Thủy không chỉ có 5 năm thôi nhỉ?" Giang Họa gắp đồ ăn, cũng đã lửng dạ: "Hợp đồng còn chưa kết thúc, cô ta đã ngang nhiên lân la sang Thiên Ánh rồi." Nói đến đây, cô không khỏi cười lạnh một tiếng: "Xem ra có lẽ công ty truyền thông Tam Thủy muốn cô ta nâng đỡ người mới."

Mẫu Đan cười nhìn người bên cạnh, năm đó Họa Họa mới gia nhập giới giải trí, có thể nhanh chóng đứng vững gót chân trong giới như thế, ngoại trừ hậu đài vững chắc là Giang bá phụ, năng lực của chính cô cũng khá xuất chúng.

"Vẫn là Họa tỷ lợi hại, một câu nói trúng điểm mấu chốt." Ngô Hạo nâng chén trà tử sa: "Công ty truyền thông Tam Thủy năm nay kí không ít hợp đồng mới. Đầu năm 2015, Phỉ Vận Y quay bộ Tiêu Dao Hành Phái mang Cảnh Ngữ cùng vào đoàn phim, lúc quay Bụi Mù Sa Mạc mang theo 2 người. Nhưng không chỉ cô ta, hầu hết minh tinh nổi tiếng ở Tam Thủy đều mang theo người mới."

"Truyền thông Bác Hằng mấy năm này..." Ngô Hạo thấy Giang Họa muốn nói lại thôi, cậu cũng đoán được đại khái cô muốn nói gì: "Chuyện 5 năm trước trong vòng giải trí có ảnh hưởng rất lớn, nghệ sĩ dưới trướng truyền thông Bác Hằng trốn đi phải đến 8 phần. Bởi vì chuyện "môi giới mại dâm", người mới cơ hồ nghe đến tên Bác Hằng là biến sắc, không ai dám đầu quân vào Bác Hằng."

Giang Họa để đũa xuống, tựa vào ghế dựa, có vẻ hơi cô đơn: "Là chị liên lụy Bác Hằng." Giám đốc công ty truyền thông Bác Hằng từng là cấp dưới của cha cô, bởi vì yêu thích kịch bản, sau một lần làm nhiệm vụ bị chấn thương liền dùng tiền trợ cấp của Nhà nước, cùng 2 người chung chí hướng khác mở công ty truyền thông.

"Năm đó Tiêu thúc không nên không quan tâm dư luận mà bảo vệ chị."

"Chị cũng đừng nghĩ nhiều." Ngô Hạo uống một ngụm trà: "Dưới trướng Bác Hằng mặc dù không có nghệ sĩ nào xuất sắc, nhưng giám đốc đương nhiệm của Bác Hằng là Bách Quốc Khánh

- cổ đông lớn của tập đoàn bất động sản Huy Thành. Con trai độc nhất của ông ta Bách Vịnh Tuấn lại càng có năng lực, sáng lập công ty thương mại điện tử Danh Sĩ Tụ Phẩm, thân gia gần chục tỷ."

"Tập đoàn bất động sản Huy Thành?" Mẫu Đan hơi kinh ngạc, khu gia đình cô ở hiện tại cũng là do tập đoàn này đầu tư: "Thực sự là một đại tài chủ nha."

"Công nhận." Ngô Hạo gắp một miếng: "Đúng rồi, Bách Quốc Khánh hình như cũng là người An thành, dựa vào buôn bán quần áo mà phát đạt, còn từng mở xưởng may."

Giang Họa biết Bách Quốc Khánh, nhưng lúc cô còn làm việc ở Bác Hằng chưa từng gặp qua vị boss này. Nghe Tiêu thúc nói sức khỏe của vợ ông ấy không tốt, còn là cổ đông tập đoàn bất động sản Huy Thành, mấy năm này lại khủng hoảng kinh tế cho nên khó có thể phân thân.

"Họa tỷ, chị không có ý định trở lại Bác Hằng?" Ngô Hạo kỳ thật rất tò mò mục đích Giang Họa trở lại ngành giải trí, là báo thù xong liền lui hay là vẫn tiếp tục làm nghề này?

"Không." Giang Họa khẽ lắc đầu: "Nhưng về sau có cơ hội có lẽ sẽ hợp tác."

Ngô Hạo để đũa xuống, cười ngượng: "Cái kia... Tỷ, chị mới mở studio, hẳn là thiếu người đi?"

Thấy vẻ mặt này của cậu, Giang Họa nhíu mày, cười hỏi: "Làm sao, cậu có người muốn đề cử?" Không đợi Ngô Hạo đáp lại, cô tự giễu một câu: "Trước hết phải nói rõ, thanh danh của chị bây giờ thật chẳng phải tốt đẹp, đi theo chị, có lẽ tạm thời không thể có đãi ngộ gì tốt cho cam, nhưng chị nhất định tuyển..."

"Chị chị chị... Thật không cần đâu." Ngô Hạo thấy Giang Họa nghiêm túc như vậy, nói nhanh toàn bộ câu chuyện: "Là em gái ruột của em Ngô Thanh, chị cũng không cần quan tâm nó nhiều đến thế." Ngón tay chỉ chỉ khuôn mặt chính mình: "Em gái giống em đến 7 phần, ngũ âm không được đầy đủ, có tham gia diễn xuất cũng chỉ làm nổi diễn viên hài, nhưng con bé một chút tế bào hài hước cũng không có."

Giang Họa hiểu ra: "Em gái cậu muốn làm người đại diện?"

"Đúng là con bé có kế hoạch này." Ngô Hạo thu lại nụ cười trên mặt: "Tỷ, em chỉ có một đứa em gái, giao cho những người khác cũng không yên lòng. Đan tử không phải muốn gia nhập giới giải trí sao, chị để nó làm trợ lý sai vặt cho Đan tử là được rồi. Ăn uống cũng không cần bên chị lo, tiền lương em đưa..."

"Nói nhăng gì đấy?" Giang Họa vui vẻ: "Chị giống người đi bóc lột lắm sao? Chỉ cần con bé không chê thanh danh này của chị, chịu khổ chịu khó, liền để con bé đến đi, những gì chị có thể dạy nhất định dạy hết cho con bé."

"Cám ơn chị." Ngô Hạo nâng chén trà, đứng dậy kính Giang Họa cùng Mẫu Đan: "Lấy trà thay rượu, ngày sau còn nhờ hai vị chiếu cố tiểu muội của tại hạ nhiều hơn, uống trước nói sau."

Mẫu Đan cùng Giang Họa cũng vội vàng đứng dậy nâng chén: "Quá khách khí rồi."

Bữa cơm này có thể nói cả chủ và khách đều vui vẻ, chỉ là cuối cùng Giang Họa có chút bực, bởi vì Ngô Hạo lại thanh toán hóa đơn trước rồi: "Cậu làm cái gì vậy, chị 5 năm thất nghiệp, cậu lo chị không có tiền sao?"

"Chị nói gì vậy." Ngô Hạo lôi kéo Giang Họa, bảo Mẫu Đan đi hướng thang máy: "Chị là chị của em, Đan tử chính là em gái em, 2 người chạy tới tận Thân thành cùng em ăn cơm, em còn có thể để mọi người tính tiền? Sau này cũng không dám gặp 2 người nữa."

"Lần sau." Giang Họa chọc cánh tay Ngô Hạo: "Lần sau còn như vậy, chị gặp cô gái nào tốt cũng không giới thiệu cho cậu nữa."

Ngô Hạo mừng rỡ: "Đây chính là chị nói nhé, em yêu cầu không cao, không xinh như Đan tử cũng không sao, nhưng tính tình nhất định phải tốt."

"Được nha." Mẫu Đan cảm thấy Ngô Hạo này còn rất khá, không hề xốc nổi: "Thang máy đến rồi." Vừa dứt lời, liền nghe đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra, bên trong có người.

Lúc này Ngô Hạo cùng Giang Họa thực sự câm nín, nhìn Mẫu Đan cực kỳ tự nhiên bước vào thang máy, muốn gọi cô, nhưng lại cảm thấy có chút đột ngột. Mẫu Đan đứng trong thang máy, nghi hoặc nhìn qua 2 người vẫn đang đứng bất động ngoài kia, giữ cửa thang máy mở, hỏi: "2 người không đi sao?"

Bọn họ bị sao vậy? Thấy ánh mắt của Giang Họa, cô từ từ quay đầu về phía sau, 2 người đàn ông 1 cao 1 thấp. Vị cao kia phải đến 1m85, mang kính râm, nhìn ngũ quan có vẻ là con lai, hơn nữa còn là kiểu con lai đỉnh cấp. Chỉ là nhìn chiếc cằm cương nghị lạnh lẽo kia liền biết rất khó dây vào. Vị thấp kia thì cười rất hào phóng, có vẻ dễ gần.

Cô quay đầu: "Họa nhi, sau này xem ít phim Hollywood thôi." Đặc công gì đó đều là truyền thuyết, trung tâm đất nước cô cực kỳ an toàn

Giang Họa thở nhẹ một hơi, kéo Ngô Hạo đi vào thang máy. Đan tử nhà cô căn bản không nhận ra ảnh đế truyền kỳ Trung Quốc. Lúc ăn cơm Ngô Hạo nói Phong Hán trở về nước, hiện tại xem như được chứng thực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!