Chương 89: Có chuyện

Trầm mặc hồi lâu, cuối cùng Phong Hán quay người nhìn về hướng Mẫu Đan rời đi: "Gọi cho trợ lí Ngô Thanh của cô ấy, trời tối không an toàn." Nói xong liền đóng cửa lại.

"A?" Lộ Trần nhìn chằm chằm cánh cửa đã bị đóng lại, trong lúc nhất thời có chút không bình tĩnh nổi, cãi nhau, người đi, biết không an toàn không đuổi theo lại bảo hắn gọi cho trợ lí của Mẫu Đan, cái này... Tình hình này là chuẩn bị chia tay sao?

Động tĩnh bên này đã khiến mấy đội khách mời khác chú ý, có điều bọn họ không chạy đến tận nơi như Lộ Trần, mà là nhận định Mẫu Đan cùng Phong Hán cho dù là tâm không hợp, bởi vì bao nhiêu lợi ích liên lụy nhất thời cũng sẽ không đối ngoại công khai tin chia tay.

Chỉ là khiến đám người không ngờ tới là Mẫu Đan lại dừng quay chương trình truyền hình thực tế này, ngay sau đó Phong Hán cũng rời khỏi nông trang.

"Có phải cô ta hơi quá khích rồi không?" Nghe được tin tức, Chương Nam liền lập tức hẹn Tô Hạ cùng Mạch Hàm Linh ra sau núi nói chuyện: "Bỏ đi như vậy là phải trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng rất cao đấy, một người mới vừa thò đầu ra thì có được bao nhiêu tiền chứ." Mà lại theo tư liệu biểu hiện, Mẫu Đan năm trước mới phá sản.

Tô Hạ khoanh tay, than khẽ: "Tôi cũng có chút ngoài ý muốn, đại khái là Phong Hán chịu qua một lần tổn thương khắc cốt minh tâm, căn bản không tha thứ cho Mẫu Đan được, vấn đề là tiếp theo chúng ta nên làm cái gì?"

"Trong nông trang nhiều người như vậy, phong thanh sớm muộn cũng sẽ truyền ra thôi." Mạch Hàm Linh nhìn về phía Chương Nam: "Nếu không chúng ta đem tin tức..."

Chương Nam lắc đầu: "Cái này không ổn." Bên kia chỉ muốn bọn họ nói chân tướng cho Phong Hán, nhưng bọn họ lại không muốn Phong Hán cùng Mẫu Đan lập tức chia tay. "Sự kiện "Môi giới mại dâm" mặc dù đã có Phỉ Vận Y chịu thay, nhưng trong lòng tôi luôn luôn bất an."

"Là sao?" Tay phải Tô Hạ bấu chặt vào thân cây thạch lựu, trái tim nhảy thình thịch, nói thật, bọn họ cực kỳ hối hận, sớm biết hậu hoạn khôn lường liền nên học Khương Minh Tịnh, trốn cho xa xa.

Mạch Hàm Linh ngược lại là đã hiểu: "Phỉ Vận Y chịu hết thì thế nào? Tôi mới ra album, mấy hợp đồng đại ngôn tốt cũng đã sớm kết thúc hợp đồng, mặc dù không cần tôi giao phí bồi thường vi phạm hợp đồng, nhưng sự nghiệp của tôi là rất khó vực dậy lần nữa." Than nhẹ nhìn về phía Chương Nam cùng Tô Hạ, "Hai người cũng hẳn là giống tôi đi?"

"Chúng ta cẩn thận một chút, mau chóng kết thúc chuyện này đi." Chương Nam hít sâu một hơi, sau chậm rãi thở ra: "Giang Họa không phải bị vu hãm sao? Vậy chúng ta liền chứng minh bọn họ chẳng phải vô tội, Mẫu Đan ở nước Mỹ phá sản, cùng Giang Họa hợp mưu, vào giới giải trí kiếm tiền, câu dẫn ảnh đế truyền kỳ, chèn ép chúng ta.... vv, đầy đủ khiến bọn họ mất sạch thanh danh."

Tô Hạ minh bạch: "Một người vốn không tốt đẹp gì nói người khác bẩn, là sẽ không được ngoại giới đồng tình, như vậy chúng ta cũng sẽ không bị ghét quá."

"Đúng." Chương Nam nín thở: "Cha Giang Họa đã về hưu, người đi trà lạnh, hiện tại là xã hội pháp trị, cô ta nếu là thật dám làm gì với chúng ta, vậy thì hay rồi."

Mạch Hàm Linh nắm chặt tay: "Hiện tại chúng ta phải xử lý camera đã."

Bên này đang bàn mưu, bên kia Mẫu Đan đã ngồi trên xe bảo mẫu trở về thủ đô.

Ngô Thanh cầm điện thoại thời khắc chú ý đến động tĩnh trên mạng, hiện tại xem như đã quăng lưới ra sẵn rồi, chỉ đợi đến cá tới: "Đan Đan tỷ, chị cảm thấy..."

Ông... Ông...

Mẫu Đan mắt vẫn còn đỏ, lấy điện thoại ra, không cần nhìn đã biết ngay là Kim Hà: "Alo, Hà tỷ."

Đầu dây bên kia, Kim Hà vừa nghe điện thoại của Lộ Trần xong, liền vội vàng liên hệ người trong cuộc: "Ôi em gái ruột của chị nha, nói cho tỷ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, tiết mục đang quay bình thường mà thế nào nói rời là rời luôn rồi?"

"Không có việc gì nha." Mẫu Đan cười khẽ: "Khuyên chị một câu, Nam Nữ Scandal tốt nhất tạm thời đừng quay nữa, Chương Nam, Tô Hạ, Mạch Hàm Linh sẽ làm chị lỗ một vố to đấy, bọn họ cũng không phải là thực tình đến quay chương trình."

"Quả nhiên là ba con tiểu tiện nhân kia." Kim Hà nghe vậy, cũng không hỏi nữa đi: "Chuyện giải ước chúng ta trước không nói, đợi mọi việc qua rồi, em cần trợ giúp gì cứ việc nói, camera trong nông trại sinh thái Nguyên Xuân chỉ có 1088 cái, nhưng camera ngầm còn có không ít."

"Cám ơn."

Mẫu Đan vừa kết thúc cuộc nói chuyện, điện thoại lại vang lên tiếng thông báo, mở ra xem, thật đúng là ngoài ý muốn, ấn mở hình ảnh, hình ảnh bên trong có một chiếc bút ghi âm và một viên cúc áo.

Tân Tiêu: [ Made in Germany, chất lượng đảm bảo, chị cũng đừng ghét bỏ, video tối om, cũng chỉ có bóng mờ với thanh âm, chị tìm nhân viên chuyên nghiệp phân tách ra, lọc tạp âm cái gì đó có lẽ còn có thể dùng, có điều bút ghi âm chất lượng không tồi, âm sắc rõ ràng. ]

Mẫu Đan vui vẻ: [ Em tùy thân mang theo những vật này làm gì? ]

Tân Tiêu:[ Có đôi khi không nhịn được, em cũng không khống chế nổi chính mình, đây đều là để phòng vạn nhất. ]

Mẫu Đan:[ Cám ơn, ngày khác mời em đi ăn]

Tân Tiêu: [ Không cần, làm như vậy cũng là vì chính em, tài nguyên ngành giải trí chỉ có một chút như thế, nữ minh tinh đoạt bát cơm có thể ít đi một cái là một cái, huống hồ chỉ một cống hiến nho nhỏ liền lập tức loại bỏ được 3 đối thủ cạnh tranh siêu mạnh, loại chuyện thế này em làm sao lại buông tha cho được? ]

Trong lòng quá âm u đi? Mẫu Đan nhíu mày cười khổ: [ Em đi đào tạo chuyên sâu ở đâu đấy, làm sao đột nhiên trở nên tinh minh thế? ]

Tân Tiêu: [ Người đều phải trưởng thành, em nói cho chị nghe nhá, nam nhân là phải dỗ dành, Phong ảnh đế là coi như không tệ, chị không biết trong giới ngoài giới có bao nhiêu nam nhân nữ nhân hâm mộ chị đâu, cho nên nghe em, chị đừng cứng đầu, trước tiên dỗ người ta lại đã, ngày sau kiểu gì cũng có cơ hội đòi lại. ]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!