Tới gần Tết, Giang Họa vì chuyện mở studio, càng ngày càng bận rộn. Chẳng những cần liên hệ lại những mối quan hệ cũ trong ngành giải trí, còn cần thiết kế xong bản vẽ căn nhà ở thủ đô. Mẫu Đan làm lái xe cho 2 vợ chồng Mẫu Trung Dân cùng Dương Dương, chở bọn họ đi khắp nơi chọn mua đồ Tết.
3 giờ chiều, một chiếc Volvo XC90 SUV* màu xanh ngọc tiến vào gara ngầm của Hoa Đình Lệ viên. Mẫu Đan lái xe tới gần thang máy, Lam Lệ Quyên nữ sĩ dắt tay Dương Dương, đi trước một bước nhấn mở thang máy; Mẫu Đan cùng cha nhanh chóng mang đồ ở cốp xe đặt vào bên trong.
Dương Dương đứng trong góc, tròn mắt nhìn đống đồ còn cao hơn cả mình, chép chép miệng 2 cái, cảm thán nói: "Thật nhiều nha!"
Mẫu Đan nhịn không được nhéo nhéo cục bông nhỏ trên mũ của cậu bé, cười nói với cha mẹ cô: "Mọi người đi lên trước, con đỗ xe xong liền đi lên." Nhấn nút đóng cửa, bước ra thang máy.
Lam Lệ Quyên dặn dò: "Vậy nhanh lên nhé."
"Vâng." Nhìn cửa thang máy đóng lại, Mẫu Đan mới đánh tay lái, tìm chỗ đỗ xe: "Mua sắm coi như kết thúc." Ngừng xe ở chỗ đậu nhà mình, cô tựa lưng vào ghế ngồi, thở dài một hơi. Về nước gần nửa tháng, thị trường chứng khoán quốc tế tình thế vẫn tương đối thảm đạm, tình hình trong nước cũng không quá khả quan, Mẫu Đan tự giễu: "Xem ra thật phải lăn lộn cùng Họa Họa một thời gian..." Không thể cứ ăn bám ở nhà thế này được.
Reng...
"Tớ đỗ xe xong rồi, giờ đang lên nhà đây." Mẫu Đan đang chuẩn bị xuống xe, nghe đến lời truyền tới từ đầu dây bên kia, đơ người, biểu cảm khó tin: "Cái gì, cậu nhận dự án cho tớ?"
"Ừm." Vừa nói chuyện, Giang Họa đã đến gara ngầm, trên chân là đôi giày cao gót phải đến 10cm, trong tay kéo một chiếc vali lớn màu đen, đi nhanh đến chỗ để xe nhà mình. Quẳng vali vào cốp, một tay kéo cửa ngồi vào ghế phụ lái: "Lái xe, chúng ta tới Thân thành."
"Không, không phải chứ?!" Mẫu Đan mặc dù có chút giật mình nhưng vẫn theo lời khởi động xe: "Cậu làm thật à?"
Giang Họa hôm nay chỉ trang điểm nhẹ, thắt chặt dây an toàn, hơi nghiêng người về phía Mẫu Đan: "Tin vào tớ, tớ bảo vệ được cậu." Cha cô mặc dù thoái lui, nhưng chí ít vẫn còn vài mối quan hệ cũ. Huống hồ cô lớn lên ở đại viện, chỉ cần không đụng đến lợi ích quá lớn, mấy người kia ngoài mặt vẫn có thể không tính toán gì.
"Tớ đương nhiên tin cậu." Mới chớp mắt, Mẫu Đan đã lái xe ra khỏi gara: "Việc hôm nay là gì, bao nhiêu thế?" Gần đây cô vùi đầu vào nghiên cứu thị trường chứng khoán trong nước, nhìn trúng một cổ phiếu. Cô bỏ hết 12 vạn trong tay vào nhưng cũng chỉ đủ mua 700.
Giang Họa nhẹ thở ra: "Cũng không nhiều, chụp hai ngày 2 vạn..."
"Tớ chụp." Không đợi Giang Họa nói hết câu, Mẫu Đan đã vui vẻ: "Vẫn luôn nghe người ta nói giới giải trí là chỗ hái ra tiền, hiện tại tớ tin." Cô chỉ là một đứa có chút nhan sắc, hai ngày liền có 2 vạn. 2 vạn này cô để mua thêm chút cổ phiếu Mao Đài vậy.
"Cậu đừng có vội mừng." Giang Họa thấy cô vui đến mức tăng cả tốc độ xe, liền muốn dội cho cô nàng một bát nước lạnh.
"Hôm nay là chúng ta may mắn. Hãng nữ trang Lạc Lai lúc trước có kí hợp đồng dự bị với một người mẫu nhỏ, vì cô ta nâng mũi nên mới giải ước. Bây giờ đã gần hết năm, những người mẫu không quá nổi danh đều tranh thủ giành giật từng chút, có thể nắm được cơ hội chủ yếu là nhờ dung mạo của cậu."
Mẫu Đan bội phục Họa Họa nhà mình từ đáy lòng: "Cậu thật lợi hại nha, vừa ra tay liền kí được hợp đồng cho bộ sưu tập mùa xuân của nữ trang Lạc Lai." Những thương hiệu xa xỉ phẩm có tiếng như Lạc Lai dù là người mẫu dự bị cũng phải trải qua tầng tầng tuyển chọn, tuyển chọn tỉ mỉ.
"Nhưng tớ có thể làm sao? Có khi lại để cậu mất mặt."
"Yên tâm đi, nhiếp ảnh gia bộ sưu tập mùa xuân của Lạc Lai lần này từng hợp tác với tớ vài lần." Giang Họa đặt tay phải lên trái tim còn đang đập thình thịch vì kích động của mình: "Hai ngày trước tớ liên lạc với cậu ta, không nghĩ tới hôm nay lại cho tớ tin tức tốt như thế. Tớ cho cậu ta xem qua ảnh chụp của cậu, cậu ta mới bảo tớ đưa cậu tới Thân thành."
"Quá tốt nha." Mẫu Đan nghĩ nghĩ: "Tớ có nên lấy cái nghệ danh không nhỉ?"
Giang Họa khó hiểu: "Cậu không thích cái tên "Mẫu Đan" này?" Nhìn khuôn mặt tinh xảo đầy sức sống của cô nàng, còn có khí chất văn nhã từ bé, chẳng khác nào một đóa hoa phú quý tại nhân gian.
"Tớ thấy không phải diễn viên đều dùng nghệ danh sao?" Mẫu Đan cười nói: "Xin đại tẩu tha thứ tiểu tử nông cạn."
"Cha lấy tên cho cậu thật đẹp." Cái tên chan chứa tình yêu thương của người làm cha.
Giang Họa lấy điện thoại di động ra xem giờ: "Nếu không kẹt xe, chúng ta 6 giờ có thể đến Thân thành, tớ đặt trước phòng khách sạn." Thực tế chứng minh, giờ cao điểm ở Thân thành còn kinh khủng hơn ở An thành, hai người cho đến 8 giờ tối mới đến khách sạn đã đặt trước.
Mẫu Đan vào phòng, bỏ túi xách xuống liền đi tắm. Giang Họa ngồi xếp bằng trên giường gọi điện thoại cho mọi người ở nhà báo bình an, sau đó bắt đầu liên hệ cho nhiếp ảnh gia của Lạc Lai, hẹn chỗ gặp mặt.
10 giờ tối, phố lớn ngõ nhỏ ở Thân thành vẫn đèn đuốc sáng trưng. Mẫu Đan dùng máy uốn mái tóc thẳng dài thành kiểu lông dê, tô son màu bột đậu, mặc thêm chiếc áo khoác vải nỉ liền mũ màu xanh ngọc của Lạc Lai mà Giang Họa vừa mua, càng thêm nổi bật trong đám người.
Giang Họa hài lòng: "Nếu biết là ăn ở Shangrila, tớ liền đặt khách sạn ở đó luôn." Đỡ mất công phải tìm chỗ đậu xe.
"Bây giờ không phải đã tới nơi rồi sao?!" Mẫu Đan không quan trọng: "Cuối năm, các thương gia xã giao càng nhiều, chỗ đậu xe ở Shangrila đầy cũng là bình thường."
Đinh... Nghe được chuông báo điện thoại, Giang Họa lập tức mở ra xem: "Hạo Tử đã đến phòng ăn, chúng ta nhanh lên đi."
Trước khi vào phòng ăn, Giang Họa lại kiểm tra trang dung của Mẫu Đan một lần nữa, giúp cô nàng sửa lại tóc xong mới hít một hơi đưa tay nhấn chuông cửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!