Chương 30: (Vô Đề)

Trên đường về nhà từ quán bar, Trần Trúc nhận được điện thoại của Trần Văn Quốc.

"Người nhà ngủ hết rồi, tranh thủ lúc không có ai mới gọi điện cho con được."

Trần Trúc nhíu mày, "Ông nội, có phải ở nhà có chuyện gì rồi không ạ?"

"Ta còn muốn hỏi con dạo này có phải gặp chuyện gì không?" Trần Văn Quốc cầm lấy đồ vật trên bàn, đặt dưới ánh đèn tỉ mỉ xem xét, "Cái người Từ Lan Đình đó, gần đây có làm khó dễ con không?"

Trần Trúc khựng lại, giọng nói hoàn toàn lạnh lẽo "Anh ta gây khó dễ cho nhà mình ạ?"

"Hắn dám à..." Trần Văn Quốc thở dài, "Bệnh viện ở trấn bỗng nhiên gửi cho ta mấy thứ, trong lòng ta có chút bất an."

"Gì vậy ạ?"

"Cũng không phải thứ gì quý giá, chỉ là mấy tờ 'phiếu khám bệnh'." Nhưng Trần Văn Quốc quanh năm cắm rễ ở cơ sở, hiểu rõ chính sách y tế nông thôn, vừa nhìn mấy tờ "phiếu khám bệnh" miễn phí thuốc thang chữa bệnh kia đã thấy không ổn rồi.

Trần Văn Quốc cả đời cống hiến cho cơ sở, được mọi người yêu mến, xung quanh ông đều là những người dân quê chất phác. Ngoài Từ Lan Đình ra, Trần Văn Quốc cũng không nghĩ ra được người nào khác có tâm cơ thủ đoạn như vậy.

"Ông nội, ông đừng lo lắng, con không sao ạ." Trần Trúc đoán được nguyên nhân phía sau.

Vốn dĩ, nhận được ân huệ thì nên cảm kích báo đáp, nhưng những việc mà Từ Lan Đình làm không có việc nào là không vi phạm giới hạn của Trần Trúc.

Người nhà của cậu, bạn bè của cậu, đều bị Từ Lan Đình nắm giữ trong tay. Trần Trúc không có sức để phản kháng người đàn ông có nhiều thủ đoạn này, chỉ có thể âm thầm cắn răng, gắng gượng không chịu nhận thua.

Sau khi trấn an được cảm xúc của Trần Văn Quốc, Trần Trúc lại nhớ đến công việc "truyền thông" của mình.

Cậu không cần phải điều tra kỹ càng, trong lòng cũng đã hiểu. Cái gọi là "thời gian làm việc tự do", "công ty mới thành lập cần người tài", "ngành nghề phù hợp với giới trẻ"... đều là những toan tính tỉ mỉ của Từ Lan Đình.

Từ Lan Đình từng bước một bày mưu tính kế, cẩn thận bố trí xong cạm bẫy, chỉ chờ thu hoạch con mồi của mình.

Nếu Trần Trúc chậm chạp thêm một chút nữa, có lẽ tương lai chờ đợi cậu chính là lúc Từ Lan Đình lộ rõ bộ mặt thật.

"Từ Lan Đình..." Trần Trúc bất lực nhắm mắt, "Anh nhất định phải ép tôi như vậy sao."

Người đàn ông tính toán vừa chuẩn vừa ác, nhưng lại không hề đặt mong muốn của Trần Trúc vào trong lòng.

Những gì mà Từ Lan Đình gọi là cố gắng níu kéo, trong mắt Trần Trúc lại không khác gì cưỡng ép cậu, từng bước một, đều muốn dồn người vào chỗ chết.

"Đây là do anh ép tôi." Trần Trúc mở mắt ra, trong màn đêm, bóng dáng thiếu niên tựa như hạt bụi trôi nổi giữa dòng chảy ánh sáng.

Nhưng, con kiến còn có thể lay cây, hạt bụi chui vào trong tim, chính là một mảng u ám.

Từ Lan Đình một lòng muốn nắm chặt Trần Trúc trong tay, nhưng đâu biết rằng thiếu niên thà ngọc nát đá tan, cũng không muốn khuất phục.Trần Trúc mua vé đứng rời khỏi kinh thành ngay trong đêm. Trước khi đi cậu đã giải thích sơ qua tình hình của mình cho Phương Húc.

Cậu không muốn giấu diếm Phương Húc, "Từ Lan Đình sẽ không buông tha cho tôi đâu. Phương Húc, tôi biết cậu trọng tình nghĩa, có thể kết bạn với cậu là vinh hạnh của tôi. Nhưng, cũng chính vì như vậy mà tôi không thể ở lại nhà cậu nữa."

Trong lúc Phương Húc nổi giận mắng Từ Lan Đình là thằng khốn, Trần Trúc lại một lần nữa thu dọn hành lý của mình, bước lên con đường lang bạt.

Trước khi chia tay, Phương Húc ôm chặt Trần Trúc, cậu ấy lúc này mới phát hiện, người thoạt nhìn cao lớn kia thực ra vai lưng rất gầy.

Phương Húc mới nhận ra, cho dù Trần Trúc bình thường tỏ ra trưởng thành ổn trọng thế nào, thì nói cho cùng cậu ấy cũng chỉ vừa mới bước qua tuổi 20.

Chàng trai hai mươi tuổi dùng đôi vai gầy gò một mình gánh vác gánh nặng cuộc sống.

Nếu như trước đây là mù quáng sùng bái Trần Trúc, thì giờ đây khi nhìn người đó mang hành lý một mình bước vào bóng đêm, Phương Húc từ tận đáy lòng kính nể "anh Trần" nhỏ tuổi hơn mình này.

"Người anh em." Phương Húc hô lớn, giọng vẫn lớn như thường lệ, "Đi mạnh giỏi!"

Trong màn đêm, Trần Trúc không hề quay đầu lại. Cậu vẫy tay, kéo vali từng bước một đi về phía tương lai của mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!