Chương 16: Cưới Vợ

Khi bước vào tòa nhà của khoa điều trị nội trú, Đường Lâm Thâm được chào hỏi bằng xưng hô đầy kính trọng.

Bác sĩ Đường?

Tống Ý Xán trợn mắt há hốc mồm,

"Chú là bác sĩ của bệnh viện Hoa Triều sao?!"

"Ừ, tôi làm khoa chỉnh hình, thứ hai và thứ tư khám bệnh, thời gian còn lại đều ở phòng nội trú," Đường Lâm Thâm dẫn Tống Ý Xán đi vào thang máy, hơi nghiêng đầu, cười lịch sự,

"Là bác sĩ điều trị chính của Đinh Đinh."

Tống Ý Xán lúng túng cười, muốn tìm một cái lỗ chui xuống, mở miệng muốn gọi chú, nhưng lại bị nghẹn về, Chào bác sĩ Đường.

Đường Lâm Thâm đã quen được Tống Ý Xán mở miệng gọi là chú, đột nhiên thay đổi xưng hô, chính hắn cảm thấy không quen, hắn nói:

"Xán Xán, sao cháu lại lo lắng vậy?"

Tống Ý Xán sợ nhất là mấy người trưởng thành có bối cảnh nghề nghiệp nghiêm túc mà lại còn có thể phô trương ra ngoài, ví dụ như thầy giáo hay là bác sĩ.

Cái trước thì khỏi phải nói, nhưng cái sau

- tháng trước cô đi nha sĩ, chỉ là điều trị tủy nên không tiêm thuốc tê, đau đến gào khóc thảm thiết.

Tống Ý Xán sợ đến ám ảnh, cảm thấy bác sĩ nào cũng ra tay rất tàn nhẫn, cô không dám lỗ m ãng, cung kính trả lời Đường Lâm Thâm:

"Cháu sợ ngài phanh thây cháu."

Đường Lâm Thâm: ....

Cái quái gì vậy?

Tống Ý Xán nuốt một ngụm nước bọt, lại hỏi:

"Vậy...! bác sĩ Đường, hiện tại Đinh Đinh thế nào rồi?"

"Không sao, phẫu thuật cũng rất thuận lợi, bây giờ chỉ cần chăm sóc cẩn thận là được." Đường Lâm Thâm dừng một chút, tiếp tục nói:

"Xán Xán, vết thương trên đùi Đinh Đinh có thể rất đáng sợ, lát nữa cháu gặp em ấy, đừng kích động, cũng đừng khóc, biết không?"

"Được, được, tôi biết rồi."

Đường Lâm Thâm nói trước cho Tống Ý Xán là vì sợ cô khóc, sẽ kéo theo cảm xúc của Lộ Đinh, nếu hai anh em này mặt đối mặt khóc hết một đêm, Đường Lâm Thâm lại phải dỗ dành vài ngày.

Cho dù Tống Ý Xán đã chuẩn bị tâm lý, nhưng chờ đến khi cô tận mắt nhìn thấy bộ dạng của Lộ Đinh, vẫn không nhịn được mũi cay cay, đau lòng.

Đường Lâm Thâm đứng sau lưng cô, khẽ ho một tiếng, Tống Ý Xán rùng mình, lý trí đã trở lại—

Đừng khóc, thiên sứ áo trắng kia sẽ gi ết chết mình mất!!!

Tống Ý Xán đi vào phòng bệnh, không kiềm chế nổi mà gọi một tiếng: Đinh Đinh.

Lộ Đinh đang mải mê xem Cậu bé Bọt Biển trên kênh Thiếu nhi đến nỗi không chú ý đến động tĩnh bên ngoài, hoảng sợ, hậu tri hậu giác mà hoàn hồn lại,

"Xán Xán, sao em lại ở đây?"

Tống Ý Xán cố gắng không khóc, nhưng giọng nói vẫn run rẩy,

"Em đến thăm anh, làm em sợ muốn chết!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!