Chương 14: Để Tôi Xoa Bóp

Khi Đường Lâm Thâm ra khỏi phòng bệnh, hắn tình cờ gặp y tá trưởng.

Y tá trưởng họ Đồng, tên là Đồng Phàm, lớn hơn Đường Lâm vài tuổi, Đường Lâm Thâm gọi cô bằng xưng hô kính trọng.

Đồng lão sư.

Đồng Phàm cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy bác sĩ nào từ trong phòng bệnh nhân đi ra, gặp phải, nhất thời không biết nên chào hỏi như thế nào.

"Ô trưởng khoa, khuya...! chào buổi sáng!"

Đường Lâm Thâm cười, nói chào buổi sáng.

Đồng Phàm nhìn về phía sau, thấy cửa phòng bệnh đơn khép hờ, cô đại khái đã hiểu chuyện gì xảy ra, vẫn trêu chọc một câu:

"Trưởng khoa từ đâu tới vậy?"

Đường Lâm Thâm cười nói: Chỗ bạn tôi.

"Trưởng khoa quan tâm đ ến người bạn này quá nha," Đồng Phàm không trêu chọc nữa, nghiêm túc hỏi:

"Tình trạng cậu ấy như thế nào rồi?"

Đường Lâm Thâm nói không sao.

Tốt rồi, Đồng Phàm hết sức nhiệt tình:

"Trưởng khoa, lát nữa anh có tan làm không? Tôi đã hâm nóng hai cái bánh bao trong nồi, anh có đói thì lấy ăn đi."

Đường Lâm Thâm suy nghĩ một chút, nói:

"Sắp tan ca rồi, tôi không về, gần đây tôi ở lại bệnh viện rồi."

Đồng Phàm không kịp phản ứng: Hả?

Đường Lâm Thâm vẫn cười, cười rất có thành ý, hắn nói:

"Phòng bệnh đơn, giường số 6 đó, tình huống của em ấy tôi vừa mới xem qua, biên bản kiểm tra phòng tôi sẽ tự viết. Kiểm tra sáng nay thì không cần, vừa mới ngủ, đừng đánh thức em ấy."

Đồng Phàm: ....

Tôi đâu có được quyết định chuyện kiểm tra mỗi ngày.

"Tôi sẽ nói với chủ nhiệm sau." Khóe môi Đường Lâm Thâm hơi nhếch lên, tiếp tục nói: "Đồng lão sư, mười giờ đúng truyền nước cho em ấy, còn có thuốc, đến một giờ sẽ đưa.

Tình huống của em ấy tương đối đặc biệt, không quen tiếp xúc với người lạ, sau này nếu như tôi không ở đây, nếu em ấy có gì không ổn, cô có thể gọi cho tôi, tôi sẽ qua càng sớm càng tốt.

Đồng lão sư, làm phiền cô rồi."

Hộ lý phòng bệnh đơn vốn không thuộc về Đồng Phàm, là một y tá mới tới, chưa có nhiều kinh nghiệm.

Đường Lâm Thâm nói một câu Đồng lão sư, sau mấy lời khen ngợi, thuận lợi để cho y tá trưởng tiếp nhận.

Nợ đều là ân tình.

Mối quan hệ giữa Đồng Phàm và Đường Lâm Thâm cũng không tệ, cả hai đều có thái độ tốt, dù sao đều là công việc, Đồng Phàm cảm thấy nhiều thêm một người hay ít một người cũng không khác nhau.

"Trưởng khoa Đường, tình huống đặc biệt của cậu ấy là gì?"

Đường Lâm Thâm suy nghĩ một lát, không lên tiếng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!