Chương 51: (Vô Đề)

Edit: Cải Xanh

Lúc Đinh Huyên Phi và Khương Đình Đình cùng các bạn học khác đang tổ chức bữa tiệc nhỏ thì nhận được điện thoại của gia đình, tuy nói là bữa tiệc nhỏ, nhưng thật ra cô ta là một người có tính thích khoe khoang, đối với ánh mắt cực kỳ hâm mộ của đám bạn thân xưa, sự kiêu ngạo trong lòng cô ta không cần phải nói cũng biết.

Đặt túi Chanel phiên bản giới hạn xuống, Đinh Huyên Phi ấn nhận cuộc gọi, không chờ cô ta nói chuyện, cha Đinh ở bên kia đã nói với giọng không tốt:

"Bây giờ con đang ở đâu?"

"Trấn Nguyệt Nha đó, không phải con đã nói với cha rồi sao?"

"Con mau về đi, công ty bị niêm phong rồi."

Ông vừa nói xong, nụ cười trên mặt Đinh Huyên Phi cứng lại, những người khác đúng lúc cũng nghe được nội dung cuộc điện thoại, hai mặt nhìn nhau nín thở nhìn Đinh Huyên Phi.

Cái gì? Đinh Huyên Phi gần như là hét lên, cô cẩn thận nhìn đám bạn, cầm điện thoại đứng dậy đi ra một góc, hạ giọng nói,

"Cha, đã xảy ra chuyện gì?"

"Bây giờ không chỉ công ty bị niêm phong, mà những đối tác cũng ngừng hợp tác với chúng ta, trừ cái đó ra, công ty còn phải đối mặt với đơn khởi tố và một loạt khoản bồi thường!" cha Đinh kích động nói,

"Con hãy thành thật nói cho cha, có phải con ở bên ngoài động vào người nào rồi không?"

Đinh Huyên Phi hốc mắt nóng lên:

"Con.... con không có, cha đừng vội, con sẽ về ngay."

Cúp điện thoại xong, cô ta vội vàng thu dọn đồ đạc đi về.

Nhìn bộ dáng thảm hại của Đinh Huyên Phi, mấy người ở lại liền bật cười, có người nói:

"Ôi chao, sợ là túi sách của cô ta sắp phải bán cho người khác rồi."

Đang cười nói, có người đưa điện thoại tới trước mặt Khương Đình Đình, hỏi:

"Đình Đình, trong này... có phải là cậu không?"

Khương Đình Đình lại gần, sặc mặt liền thay đổi.

Đây là diễn đàn của trường đại học bọn họ, mà trong bài post kia ảnh đầu đề rõ ràng là hình ảnh Khương Đình Đình đang tiếp rượu ở quán bar, tuy không gian mờ ảo nhưng vẫn có thể thấy rõ ràng ngũ quan của cô ta.

Đình Đình.... Đám bạn dùng ánh mắt kỳ dị nhìn cô ta,

"Cậu... không phải cậu nói là sau khi tốt nghiệp thì đi làm ở một công ty lớn sao? Đây chính là công ty lớn mà cậu nói?"

Khương Đình Đình siết chặt nắm đấm, cướp lấy điện thoại xem hình ảnh, cuối cùng lại thẳng thừng tố cáo:

"Người trong đó không phải tôi, mấy người nhìn nhầm rồi, tôi có việc phải đi trược, gặp lại sau."

Dứt lời, cô ta cũng vội vàng rời đi như Đinh Huyên Phi.Dưới tác động của dư luận quá khứ ô nhục của Khương Đình Đình rất nhanh đã truyền khắp trấn Nguyệt Nha.

Trấn Nguyệt Nha là một thị trấn vừa xa xôi lại vừa bảo thủ, hễ là những nơi Khương Đình Đình đi qua, đều phải chịu các loại chỉ trỏ và những ánh mắt kỳ dị, những thanh âm kia luôn quanh quẩn bên tai, khiến cô ta vô cùng xấu hổ.

Khương Đình Đình vội vàng về nhà, kết quả vừa vào cửa, một cái tạt liền rơi xuống măt, Khương Đình Đình chân đứng không vững, lảo đảo ngã xuống đất.

Mẹ...

"Sao tao lại sinh ra cái thứ như mày!" Mẹ Khương cầm cái chổi đánh lên người cô ta,

"Mày mang một đứa con hoang về đã đủ làm tao không ngốc đầu lên được rồi, bây giờ còn muốn ép tao đi chết đúng không?!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!