Chương 10: (Vô Đề)

Tôi gật đầu, không nói gì.

Chẳng bao lâu sau chủ đề được đổi, cả đêm hôm đó, cũng không ai nhắc lại nữa.

Đây có lẽ là buổi hẹn hò đầu tiên của tôi và Thẩm Lộ Châu.

Không có ai quấy rầy, chỉ thuộc về hai chúng tôi.

Hôm nay vận may không tốt, phim chiếu trễ nửa tiếng.

Khi phim kết thúc thì đã gần 12 giờ đêm.

Tôi và Thẩm Lộ Châu tay trong tay đi trên con đường rợp bóng cây.

Ánh đèn loang lổ bị bóng cây làm cho mờ mịt.

Cả hai chúng tôi đều không nói gì.

Khi sắp đến gần trường, tôi nói: "Đã quá giờ giới nghiêm rồi."

"Ừ, tôi biết."

Giọng Thẩm Lộ Châu hơi căng thẳng.

Lòng bàn tay cũng có chút nóng.

"Tôi mang theo chứng minh nhân dân rồi."

Khi nói câu đó, tay tôi hồi hộp đến toát cả mồ hôi.

Thẩm Lộ Châu nhìn thẳng, không liếc sang: "Vừa rồi tôi đã đặt phòng trước cho em rồi."

Mặt tôi lập tức đỏ bừng, "Ồ… vậy à…"

Bầu không khí bỗng trở nên ngượng ngùng.

Chúng tôi nắm tay nhau đi về khách sạn.

Sau khi lấy chìa khóa phòng của mình ở quầy lễ tân, Thẩm Lộ Châu đưa tôi đến cửa phòng.

"Tôi ở ngay đối diện, có chuyện gì cứ gọi."

Sau khi mở cửa, tôi quay đầu nhìn người vẫn còn đứng trước cửa, gọi: "Thẩm Lộ Châu."

"Hử?"

"Anh không nói là có chuyện thì gọi sao?"

Thẩm Lộ Châu mỉm cười, "Vậy em có chuyện à?"

Tôi lùi về sau một bước, "Thẩm Lộ Châu."

Nụ cười của Thẩm Lộ Châu biến mất.

Vài giây sau, anh bước tới hôn tôi.

Khác với nụ hôn thoáng qua ở cổng trường.

Nụ hôn này mãnh liệt hơn nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!