Chương 19: “Cậu đừng vội lại gần, đợi mùi thuốc tan đã”

Quán trà sữa nằm ở cuối con phố này.

Chỉ cách có mươi mét đi bộ, trên đường đi cả hai đều không nói gì.

Cuối tuần, trước cửa quán trà sữa đông nghẹt người. Chu Ôn Yến vừa xuất hiện, ánh mắt của các cô gái đang xếp hàng đều đổ dồn về phía anh.

Chu Ôn Yến vốn lười để ý đến ánh nhìn của người khác, anh đứng ở cuối hàng, ngẩng đầu lướt qua thực đơn rồi cúi xuống nhìn Trình Tuế Ninh đang gọi điện thoại.

Cô cúi đầu, Chu Ôn Yến thấy mái tóc dài của cô bị gió thổi rối, để lộ đôi tai đỏ ửng vì lạnh.

Anh dùng đầu lưỡi chạm vào má trái, sau đó đưa tay kéo mũ của cô, kéo cô đến trước mặt mình. Cô giật mình, rụt rè ngước mắt nhìn anh.

Ánh mắt Chu Ôn Yến dừng lại một chút, lực đẩy đầu lưỡi vào má càng mạnh hơn.

"Được rồi, vẫn đang xếp hàng, không vội lắm đâu, cậu gửi cho tôi danh sách đồ uống của mọi người nhé."

Giọng Trình Tuế Ninh không to, cách phát âm và ngữ điệu hơi khác người khác, nhẹ nhàng dịu dàng còn mang theo chút ướt át.

Chu Ôn Yến nhìn chằm chằm cô, thấy cô có vẻ không tự nhiên dưới ánh mắt của mình, anh mới chậm rãi dời mắt đi.

Trong lòng và cổ họng anh hơi ngứa ngáy, muốn hút thuốc để dằn xuống, nhưng cô đang ở đây.

Vài giây sau, ánh mắt lại quay về phía Trình Tuế Ninh.

Trình Tuế Ninh cúp điện thoại, nhận ra ánh mắt của anh.

Cô ngẩng đầu hỏi:

"Cậu muốn uống gì không?"

Chu Ôn Yến không mấy hứng thú: Gì cũng được.

Trình Tuế Ninh biết anh không thích đồ ngọt:

"Tôi định uống trà ô long kem, chọn độ ngọt ba phần thì sẽ không quá ngọt, được không?"

Anh khẽ cong môi: Được.

Trình Tuế Ninh gật đầu, hai người lại không có gì để nói.

Người phía trước càng lúc càng ít, Trình Tuế Ninh chợt nhận ra hầu hết người xếp hàng đều là nữ, còn lại là các cặp đôi.

Tim cô chợt đập nhanh, khóe mắt liếc về phía Chu Ôn Yến đang đứng bên cạnh, không hiểu sao anh lại vô cùng ngoan ngoãn cùng cô xếp hàng.

Cô nhìn những cặp đôi khác, rồi lại lén nhìn mình và Chu Ôn Yến.

Không hiểu sao lại lén lút cười một mình.

Khi sắp đến lượt họ, Thẩm Nghi đúng lúc gửi qua danh sách đồ uống của mọi người.

Còn một đoạn dài, độ ngọt bao nhiêu phần và thêm những gì.

Trình Tuế Ninh vừa nhìn màn hình điện thoại vừa nói chuyện với cô nhân viên. Vì có quá nhiều ly nên họ mất một lúc để xác nhận.

Lúc thanh toán, Chu Ôn Yến vẫn im lặng bên cạnh bỗng đưa điện thoại ra.

Người thu ngân và Trình Tuế Ninh đều sửng sốt, cô vừa định mở miệng thì Chu Ôn Yến nói nhạt nhẽo:

"Hoàng Thần Uý là em họ tôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!