Trang Lạc Yên tươi cười đến gần, thoáng dừng lại bên cạnh Thiến uyển nghi đang quỳ, cười nói với mấy người trong đình:
"Các tỉ tỉ thật là hăng hái, đến đây uống trà."
Thục quý phi đứng dậy đến bên cạnh Trang Lạc Yên đưa tay đỡ nàng đi vào trong đình, khẽ cười nói:
"Chúng ta nghĩ muội muội mang thai, uống trà không hợp, lại quên mất muội muội cứ ở trong cung sẽ cảm thấy khó chịu, là chúng ta chưa chu đáo rồi."
"Quý phi nương nương quá lời," Trang Lạc Yên làm bộ muốn đứng lên hành lễ, thấy Thục quý phi ngăn lại cũng không kiên trì, chỉ ngồi xuống bên phải Nhu phi, nhận bát váng sữa cung nữ đặt trước mặt mình, cười nói với Thục quý phi,
"Làm phiền quý phi nương nương quan tâm rồi."
Nhu phi nhìn hai người qua qua lại lại, chỉ bưng trà không nói, đợi hai người khách khí xong mới lên tiếng
"Chiêu phi hôm nay cũng muốn ra đây đi dạo?"
Chỉ ra bên ngoài, Trang Lạc Yên cười nói
"Hiếm khi có được một ngày thời tiết đẹp như vậy, ra ngoài đi dạo một lát cũng tốt ạ."
Nhu phi gật đầu:
"Thỉnh thoảng ra ngoài đi lại một chút, hóng nắng hóng gió cũng tốt cho thai nhi."
"Không ngờ Nhu phi nương nương chưa từng có thai mà cũng biết dưỡng thai thế nào." Tô tu nghi cười cười vẻ châm chọc,
"Quả là giỏi hơn bọn tần thiếp nhiều."
Nhu phi hạ mí mắt, không nhìn Tô tu nghi, chỉ ôn hòa nói:
"Bản cung mặc dù không phải người thông tuệ nhưng cũng biết vài điều người thường đều biết, Tô tu nghi quá khen rồi."
Nói vậy là ám chỉ đầu óc nàng ta không bằng người thường? Tô tu nghi thoáng biến sắc, nhưng lại vì thân phận kém người, không thể đổ cơn tức lên đầu đối phương, đành phải nhìn về phía Thục quý phi, chờ tỉ tỉ mình giúp mình hả giận.
Thục quý phi vô cùng căm tức trước hành vi ngu ngốc của Tô tu nghi nhưng cũng đành nên bất mãn trong lòng xuống, cười nói:
"Biểu muội này của ta tâm tình ngây thơ, nói không biết giữ lễ, mong muội muội bỏ qua cho."
Dứt lời, nàng nhìn về phía Tô tu nghi,
"Còn không mau xin lỗi Nhu phi nương nương đi."
Tô tu nghi mặc dù không giỏi bày mưu tính kế người khác nhưng luôn nghe lời Thục quý phi, thấy thế cũng chỉ bất đắc dĩ xin lỗi, có điều lòng vẫn không cam.
Nay trong cung càng ngày càng ít phi tần có địa vị cao, nàng ta cũng đã là một nhân vật để các phi tần phân vị thấp nịnh bợ, bây giờ phải xin lỗi Nhu phi, dẫu sao cũng sẽ cảm thấy mất mặt.
"Thôi khỏi, tính tình Tô tu nghi trong cung ai không biết, ta cũng đâu phải kẻ hẹp hòi không chịu bỏ qua." Nhu phi thờ ơ mở lời, miệng tuy bảo không sao cử chỉ lại tỏ ra rằng Tô tu nghi chẳng đáng cho nàng để mắt.
Trang Lạc Yên thấy sắc mặt Tô tu nghi càng lúc càng khó coi, ánh mắt nàng nhìn Nhu phi càng lúc càng tán thưởng hơn, có thể thẳng mặt làm tỉ muội họ Tô mất thể diện, bản thân vẫn ngồi vững trên vị trí phi, nhất định phải có đôi điều khiến Hoàng đế coi trọng.
Nàng cười cười, xen lời:
"Mấy ngày trước mưa to một trận, ta còn tưởng trời sẽ lạnh dần xuống, không ngờ hôm nay vẫn quang như thế."
Nhu phi nhếch mép liếc nhìn Trang Lạc Yên, nhón một quả mơ khô bỏ vào cái miệng anh đào xinh xắn:
"Thời tiết âm u đến đâu cũng sẽ có ngày sáng sủa trở lại."
Ánh mắt nàng lại rơi xuống người Thiến uyển nghi,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!