Mạc Doãn bắt đầu cuộc sống ở gia đình Bùi. Hắn sống ở tầng trệt, căn phòng này ban đầu vốn là phòng chơi bi-a, sau được cải tạo thành phòng ngủ, bên trong làm rất nhiều tiện ích không rào cản, một mình Mạc Doãn cũng có thể hoàn thành cuộc sống cơ bản hàng ngày, tốt hơn nhiều so với việc bị người đẩy đi loanh quanh trong bệnh viện.
Mạc Doãn sống ở tầng trệt, không tránh khỏi việc tiếp xúc với những người hầu.
Đám người hầu cũng biết rõ đầu đuôi mọi chuyện, thế nên không hề ghen tị với cái gọi là "bay lên cành cao hóa thành phượng hoàng" của Mạc Doãn. Bọn họ suy nghĩ rất thực tế, phải dùng cái chết của cha mẹ lẫn đôi chân của mình để đổi lấy vinh hoa phú quý, cái giá phải trả quá cao, có cho họ cũng chẳng thèm.
Đồng cảm là một loại cảm xúc phổ biến của con người, nó có tác dụng rất hiệu quả đối với Mạc Doãn, giúp hắn chẳng mất bao lâu đã làm quen thân thiết với những người hầu.
Những người hầu của nhà họ Bùi đều tốt bụng, trung thực và không thích buôn chuyện, tuy nhiên, Mạc Doãn dần dần cũng biết được một số "bí mật" công khai của nhà họ Bùi từ miệng một số người hầu trẻ.
Ví dụ như Bùi Thanh không phải do Bùi phu nhân sinh ra. Y là con riêng, 13 tuổi mới được nhận về nhà. Mối quan hệ giữa hai anh em chỉ tàm tạm, nhưng cũng không tệ lắm.
Tất cả là nhờ Bùi Minh Sơ.
Theo lời người hầu, danh tiếng Bùi Minh Sơ tốt đến không thể tốt hơn, dung mạo tuấn tú, khí chất ôn hòa, tài năng xuất chúng... Là cậu chủ nhà giàu nhưng không hề ăn chơi trác táng, phong thái dường như là bẩm sinh, đối với ai cũng đều lễ phép lịch sự, lần này khi trở về từ Anh quốc, anh đều có quà cho tất cả mọi người trong nhà họ Bùi bất kể lớn nhỏ, ngay cả người thợ làm vườn tạm thời cũng có.
Cứ theo ý cậu ta mà nói thì Bùi Minh Sơ chính là người hoàn hảo, chẳng có chút khuyết điểm nào. Với người em trai cùng cha khác mẹ ngoài giá thú của mình, Bùi Minh Sơ cũng hành xử tốt đẹp đến không còn chỗ nào để bắt bẻ.
Về phần Bùi Thanh, danh tiếng của y kém Bùi Minh Sơ đến một trời một vực.
Đám người hầu than vãn tính tình cậu hai không tốt, ngoại trừ ông chủ nói thì còn nghe vài câu lấy lệ, còn lại tất cả mọi người đều cứ như không khí trong mắt y.
Cũng may là lúc trước cậu cả hầu hết thời gian đều sống ở nước ngoài, tính tình lại tốt, nên hai anh em xem như miễn cưỡng chung sống hòa bình.
Bây giờ cậu cả về nước định cư, tương lai không biết sẽ xảy ra chuyện gì, dù sao trước mắt xem ra mọi chuyện vẫn khá hòa thuận. Điều bất ngờ lớn nhất đối với nhà họ Bùi hiện nay chính là sự xuất hiện ngoài ý muốn của Mạc Doãn.
Ban đầu, đám người hầu gọi Mạc Doãn là "cậu ba", bị Mạc Doãn từ chối: "Gọi tên tôi là được rồi."
Bọn họ khó xử ra mặt, chẳng biết làm sao, nhưng vẫn gọi hắn là "cậu ba" như cũ.
Sau Bùi Minh Sơ biết được chuyện, anh nói: "Nghe theo cậu ấy đi."
Lúc này đám người hầu mới sửa lại xưng hô.
Mạc Doãn là người nhỏ tuổi nhất trong nhà họ Bùi, đám người hầu đều gọi hắn là "Tiểu Doãn", sau bị Bùi Minh Sơ nghe thấy, anh cũng bắt đầu gọi Mạc Doãn là "Tiểu Doãn".
So với mối quan hệ ngày càng hòa thuận với những người hầu, Mạc Doãn vẫn cư xử có phần xa cách với nhà họ Bùi.
Bùi Cánh Hữu thường hay bận việc tối mắt tối mũi, sau khi Mạc Doãn chuyển đến nhà họ Bùi, ông có nói chuyện qua với hắn một lần, nội dung trao đổi là chuyện học hành của hắn. Mạc Doãn không còn khả năng vào đại học Không quân, Bùi Cánh Hữu nói ông có thể sắp xếp cho hắn vào đại học A, Mạc Doãn đồng ý.
"Bùi Thanh cũng học ở đại học A, ta sẽ bảo nó chăm sóc cho con ở trường."
Mạc Doãn cúi đầu nói: "Không cần đâu ạ."
Bùi Cánh Hữu mỉm cười, vỗ vai hắn, sau đó đổi sang chủ đề khác: "Minh Sơ rất thích con, là nó ủng hộ ta đưa con về nhà đấy."
Mạc Doãn không nói gì.
Bùi Cánh Hữu nhớ lại: "Minh Sơ giống như mẹ nó, tấm lòng rất mềm yếu."
Mấy ngày nay đâu đâu ở nhà họ Bùi cũng thấy đập phá xây sửa.
Bùi Minh Sơ lấy bản vẽ thiết kế ngôi nhà từ phòng làm việc, tự mình sửa đổi, sau đó gọi thợ đến thi công, mục đích là để tạo điều kiện thuận lợi cho việc đi lại của Mạc Doãn.
Mạc Doãn nghe người hầu kể, trong suốt 30 năm qua, không ai dám động vào một cái cây, ngọn cỏ, hay một viên gạch gói nào trong nhà họ Bùi.
Lúc kể mấy người hầu có vẻ ngưỡng mộ và sùng bái lắm, có ai mà ngờ Bùi Minh Sơ lại làm những chuyện đó vì Mạc Doãn, chắc chắn không phải diễn kịch để qua mắt thiên hạ như người ta đồn đoán rồi.
Cửa sổ sát đất của căn phòng hướng ra một góc vườn, biển hoa trắng như tuyết nhẹ nhàng đung đưa theo gió, nhóm công nhân đang dọn dẹp lại để tạo lối đi thông thoáng không có chướng ngại trong vườn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!