Đèn phòng cấp cứu sáng lên đỏ rực.
Hai bóng người cao lớn đứng ở hai bên trái phải, đối mặt với cánh cửa phòng cấp cứu đang đóng chặt.
Đinh Mặc Hải đứng bên cạnh Bùi Minh Sơ, trán ướt đẫm mồ hôi mà không kịp lau đi, ông thấp giọng kể lại tình huống vừa rồi.
"Lúc tiên sinh đang thắt cà vạt thì bất ngờ nhận được một cuộc điện thoại."
"Không biết ai gọi tới, số lạ."
"Chưa kịp trở tay thì tin tức đã nổ ra luôn, nên chúng tôi suy đoán có thể người của Hợp Đạt đã gọi điện."
"Sắc mặt của tiên sinh lập tức thay đổi, ông ấy gọi điện thoại cho ngài mà ngài không bắt máy, thế là hỏi người hầu trong nhà."
"Đến nơi thì gặp cậu hai ở dưới lầu, tiên sinh không cho tôi đi theo..."
Đinh Mặc Hải vốn đang lo lắng chờ đợi ở tầng dưới.
Không ai ngờ đêm giao thừa Hợp Đạt lại làm trò bẩn thỉu như vậy, thậm chí còn bảo lãnh cho Mạc Hồng Hải tại ngoại để chữa bệnh.
Tên của Bùi Minh Sơ xuất hiện trên khắp các tiêu đề tin tức.
# Mạc Hồng Hải #
#Người thân của nạn nhân vụ 829 được tạm tha để chữa bệnh đã tố cáo mình bị giam giữ trái phép#
#Bùi Minh Sơ Hữu Thành#
......
Bùi Cánh Hữu vừa đọc được thì lập tức biến sắc, Đinh Mặc Hải muốn ngăn ông lại, đồng thời lấy thuốc ra sẵn thì bị Bùi Cánh Hữu hất văng đi, ông ôm ngực hỏi, "Minh Sơ đâu?!"
Sau khi biết Bùi Minh Sơ đã đưa Mạc Doãn về nhà cũ, Bùi Cánh Hữu lập tức ra lệnh cho tài xế lái xe tới, khi đến dưới lầu thì ông gặp Bùi Thanh.
Hai cha con gặp nhau, Bùi Thanh có chút ngạc nhiên.
Bùi Cảnh Hữu hỏi, "A Thanh?"
Bùi Thanh thoáng kinh ngạc, nhưng chỉ trong chớp mắt vẻ mặt đã trở lại bình thường, "Cha."
"Con ở đây làm gì vậy?" Bùi Cánh Hữu hỏi.
Bùi Thanh im lặng một lúc, sau đó thản nhiên trả lời "Đến đón Mạc Doãn."
Bùi Cảnh Hữu cảm thấy tim mình nhói lên, đau thắt lại, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì, ông xua tay, tái mặt ra hiệu cho Bùi Thanh giúp mình xuống xe.
Bùi Thanh thờ ơ cõng cha trên lưng, không hỏi tại sao cha lại đến đây.
Y không chỉ nói suông, y thực sự không quan tâm liệu mối quan hệ của mình với Mạc Doãn có bị phát hiện hay không.
Có thể vì sức khỏe của cha y không còn tốt như trước, có thể vì giáng đòn vào công ty quá dễ dàng khiến y nhận ra cha và anh trai cũng không phải bất khả chiến bại như y tưởng, hoặc cũng có thể là do nắm quyền kiểm soát chuyện của công ty khiến y cảm thấy như mình đã trở nên mạnh mẽ hơn trước...
Dù sao y cũng vốn định đợi đến qua Tết, cho dù không chuyển đi cũng sẽ tìm cơ hội thích hợp để ngả bài với Bùi Cảnh Hữu.
Trời đã sáng, hành lang khá yên tĩnh, có lẽ mọi người đều ra ngoài mua sắm Tết hoặc thăm họ hàng.
Bùi Thanh nhớ rằng cách đây rất lâu, y cũng sống trong một tòa nhà đổ nát như vậy, được mẹ nắm tay chậm rãi bước đi.
Bước lên lầu, cửa không đóng, gió lạnh ùa vào cửa sổ và cửa ra vào đang mở, thổi tung chiếc áo khoác nằm trên sàn nhà, có hai người hôn nhau say đắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!