Chương 12: Cực kỳ khó chịu

Hai xe một trước một sau lần lượt dừng lại.

Bùi Minh Sơ ở phía sau, nhìn Bùi Thanh bế Mạc Doãn ra khỏi xe, động tác thuần thục, khéo léo và cẩn thận. Từ việc bế ra khỏi xe cho đến đặt xuống, giữa y và Mạc Doãn đã hình thành một sự ăn ý ngầm tự nhiên.

Người khác có thể không biết, nhưng trong mắt Bùi Minh Sơ, đây rõ ràng là một cặp đôi thân mật.

"Đừng nói với Bùi Thanh."

Giọng nói run rẩy vang lên bên tai, mơ hồ cầu xin anh hãy giữ bí mật.

Bùi Thanh đã phát hiện ra ánh mắt của Bùi Minh Sơ, y lạnh lùng nhìn lướt qua, vẻ mặt Bùi Minh Sơ không có biểu hiện gì, nhưng anh không hề lộ ra sự thân thiện cố hữu mà y luôn chán ghét kia.

Sau gáy truyền đến cảm giác vuốt ve nhẹ nhàng, Bùi Thanh quay mặt lại, Mạc Doãn nhìn y lo lắng: "Vào thôi, tôi đói quá."

Bùi Minh Sơ lặng lẽ nhìn Bùi Thanh đẩy Mạc Doãn vào, anh đưa chìa khóa xe cho người hầu đang chờ bên cạnh, rồi dùng một tay cởi cúc áo khoác lúc bước lên cầu thang.

Sau khi thành phố bước vào tháng sáu, thời tiết ngày càng oi bức, cũng may là nhà Bùi được xây giữa lưng chừng núi, mùa hè cũng rất mát mẻ. Gió núi tự nhiên thổi qua đưa lại mang theo mùi thơm thoang thoảng của thực vật, Bùi Minh Sơ đang ngồi trên sân thượng tầng của mình, nhàn nhã hút thuốc, hướng mặt về phía những ngọn núi xanh.

Lúc người hầu bước tới, thấy anh đang hút thuốc thì ngẩn người ra.

"Cậu chủ..."

Bùi Minh Sơ quay lại.

"Đến giờ ăn tối rồi ạ."

Bùi Minh Sơ quay lại, rít thêm một ngụm từ nửa điếu thuốc trong tay nói: "Tôi biết rồi."

Đồ ăn chuẩn bị cho bữa tối rất thanh đạm tươi nóng khiến lòng người cảm thấy thoải mái, hương vị cũng rất ngon, nhưng dường như Bùi Cánh Hữu không có tâm trạng hưởng thụ ăn uống thì phải, chỉ ăn qua loa vài miếng rồi ngừng, có lẽ nguyên nhân là vì cuộc đàm phán với Hợp Đạt đã không diễn ra suôn sẻ như mong muốn của ông.

Bùi Cánh Hữu bảo ông muốn đi ra ngoài một chút, lúc đứng lên chân có hơi run rẩy.

Bùi Minh Sơ quan tâm hỏi vài câu thì Bùi Cánh Hữu xua tay nói không sao. Bùi Minh Sơ thu lại tầm mắt, tình cờ nhìn thấy Mạc Doãn đang ngồi nghiêng một bên đối mặt với mình. Đôi mắt Mạc Doãn lóe lên, rồi lập tức cúi xuống đầu như muốn lảng tránh.

Bùi Minh Sơ sững người, liếc nhìn chóp tai đỏ bừng của Mạc Doãn.

Ăn xong, Bùi Thanh đẩy Mạc Doãn rời đi, Bùi Minh Sơ đưa chiếc khăn đã lau tay cho người hầu, đứng dậy nhìn hai người, tầm mắt anh đột nhiên chững lại khi Bùi Thanh đẩy Mạc Doãn qua cửa.

Người hầu gấp khăn chuẩn bị dọn bàn, thấy Bùi Minh Sơ đứng lặng rất lâu, đành phải lên tiếng nhắc: "Cậu chủ?"

Bùi Minh Sơ thản nhiên quay lại nhìn cô, "Dạo này trời nóng lên rồi, nhớ đem thêm trái cây cho Tiểu Doãn."

"Dạ cậu chủ."

Bùi Minh Sơ lên lầu tắm rửa. Trên núi ban đêm gió lớn, ban công rèm cửa được kéo hờ lên cao, Bùi Minh Sơ hiếm khi cảm thấy có chút khó chịu suy nghĩ vẩn vơ trong lòng như bây giờ.

Cội nguồn của sự khó chịu này chắc chắn là do cuộc gặp gỡ với Mạc Doãn chiều nay.

Đầu tiên, anh tự nhận mình đã làm chuyện không được minh bạch rõ ràng cho lắm, thừa dịp Bùi Thanh rời đi để yêu cầu Đinh Mặc Hải "giả truyền thánh chỉ", dùng danh nghĩa Bùi Cánh Hữu gọi Mạc Doãn đến.

Anh làm như vậy vì không muốn Bùi Thanh biết anh đã nói chuyện riêng với Mạc Doãn, tránh lại xung đột với y.

Hiển nhiên, Mạc Doãn cũng có ý nghĩ tương tự, không muốn Bùi Thanh biết hai người đã lén lút gặp nhau.

Nhưng thái độ, vẻ mặt và ánh mắt của Mạc Doãn khi nói chuyện dường như còn mang theo ý nghĩa khác.

Tựa như lần gặp riêng lần này của hắn và Bùi Minh Sơ có điều gì đó không thể nói, không được rõ ràng... Tất cả những hành vi kỳ lạ của Mạc Doãn trước đó nháy mắt hiện lên trong đầu anh...

Suy nghĩ của Bùi Minh Sơ chững lại một lúc, anh cau mày, châm một điếu thuốc khác, nhưng lần này anh không hút mà chỉ kẹp điếu thuốc giữa các ngón tay, ngửi mùi thuốc lá để lấy lại bình tĩnh.Cuộc đàm phán hợp tác giữa Hữu Thành và Hợp Đạt cuối cùng cũng thất bại, Bùi Cánh Hữu giận tím mặt, nốc thẳng hai viên thuốc trong văn phòng, "Thì ra cố tình nhì nhằng như vậy là muốn chơi chúng ta."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!