Quá trình hai người giải quyết kẻ địch quá gọn gàng, khi Tùy Thất cầm đuốc, theo mùi tìm đến, đã thấy ba người chơi lạ mặt ngã sõng soài trên đất không phát ra tiếng động.
Mà Muội Bảo đang ngồi trên thùng gỗ vật tư, đang khẽ đung đưa chân nói chuyện với Thẩm Úc bên cạnh.
Thẩm Úc khoanh tay đứng đó, nghe thấy tiếng động thì ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ, gật đầu nói: "Đến rồi à."
"À, đến rồi.
"Tả Thần ngơ ngác đáp lại một câu. Tùy Thất cầm đuốc nhanh chóng đến gần, ánh mắt đảo quanh hai người một vòng, không phát hiện ra vết thương nào, lúc này bờ vai cứng đờ mới thả lỏng. Tùy Thất giơ ngón tay cái lên, chân thành khen ngợi:"Trâu bò!"
Tả Thần đi đến trước mặt Thẩm Úc, đ.ấ. m vào vai cậu ta một cái: "Tôi và chị Tùy lo lắng suốt đường đi đấy."
Muội Bảo nhào vào lòng Tùy Thất, ấm ức tủi thân mách tội: "Chị Tùy, bọn họ xấu lắm, chuốc thuốc mê bắt em và anh Thẩm đến đây đó."
Tùy Thất vỗ nhẹ lưng cô nhóc an ủi: "Lát nữa lột trụi bọn họ ném ra tuyết nhé."
Tống Diễn đặt Tống Dữ xuống bên cạnh Tùy Thất, không nói hai lời lập tức tóm lấy tên râu quai nón gần nhất bắt đầu lột quần áo, Tả Thần cũng kéo Thẩm Úc cùng tham gia.
Rất nhanh, ba thành viên đội Răng Nanh đã trần như nhộng nằm sấp trên tuyết, tiếng thông báo bị loại chói tai trên quang não liên tục vang lên.
Tàu y tế khoan thai đến muộn, nhân viên y tế ghét bỏ lôi ba tên kia vào trong.
Cư dân mạng tinh tế trực tiếp la hét đã đời.....
[Muội Bảo trâu bò! Cậu Thẩm trâu bò! Tôi còn tưởng phen này họ lỗ chắc, không ngờ lại thắng đậm thế này!]
[A a a! Mối thù của nhóm chị tôi đã được báo, bây giờ tôi đi tặng phi thuyền cho nhóm của chị gái xì hơi ngay!]
[Nói là làm được nha chị gái.]
[Hê hê, chuyện đó là đương nhiên.]
[Cuối cùng ba tên cặn bã đó cũng bị loại rồi, sướng!]
[Tôi sẽ mãi theo chân đội Trốn Khỏi, người nào người nấy tách riêng ra cũng rất giỏi đánh đấm.]
[Cậu Thẩm trúng thuốc mê rồi, sao có thể tỉnh nhanh như vậy nhỉ?]
[Những người uống thuốc quanh năm như bọn tôi, đều có một mức độ kháng thuốc nhất định đối với các loại thuốc.]
[Bàn này của cậu Thẩm và Muội Bảo quá đẹp, lập tức lọt hố thành fan luôn.]
[Ể, mấy cái thùng vật tư kia đựng gì vậy?]
"Là nguyên bộ thiết bị câu cá trên băng." Tùy Thất đóng nắp thùng gỗ lại, phủi vụn gỗ trên găng tay.
"Lều chuyên dụng câu cá trên băng, cần câu cá trên băng, khoan băng, vợt lưới, còn có một bếp ga di động, khá đầy đủ."
"Thu dọn.
"Sau khi cô cất năm thùng gỗ lớn vào Kho Hàng Tuỳ Thân, mọi người cùng nhau quay lại hang động sa thạch ban đầu. Củi lửa đã tắt lần nữa được nhóm lại, mọi người cũng tan cơn buồn ngủ, ngồi quây quần bên đống lửa sưởi ấm."Em trai Thẩm à…" Tả Thần khoác tay lên vai Thẩm Úc, nhưng mắt lại nhìn Tùy Thất: "Cậu không biết đâu, lúc chị Tùy phát hiện cậu và Muội Bảo mất tích, sắc mặt khó coi đến nhường nào."
"Để anh biểu diễn cho các cậu xem một chút."
Nụ cười trên mặt anh ta tan biến, khóe miệng hơi cong trở nên thẳng tắp, ánh mắt dần trở nên lạnh lùng hung bạo, ánh lửa lập lòe chiếu lên mặt anh ta, hiện lên mấy phần âm trầm đáng sợ.
"Chậc…" Tùy Thất bản gốc tỏ vẻ: "Lần đầu tiên thấy có người dùng mặt để bịa chuyện đấy."
Thẩm Úc lập tức hất tay Tả Thần xuống: "Anh diễn quá đáng sợ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!