Tả Thần trêu chọc: "Ối chà, chị Tùy nhà ta cũng khá được Tinh Nhung Thú yêu thích đấy."
"Bớt nói nhảm đi.
"Tùy Thất lấy ra hai con gà nướng, đặt bên đống lửa hâm nóng. Sau đó đưa tay véo má Méo Hai nói:"Ăn gà của ta thì phải làm việc cho ta."
"Mi đồng ý thì meo một tiếng."
"Meo.
"Cũng khá thông minh đấy, nghe hiểu được tiếng người. Muội Bảo nhìn đôi mắt một xanh một tím của Méo Hai, kinh ngạc nói:"Nó có mắt hai màu kìa, đẹp thật."
Nói xong lại quay sang cũng khen Méo Bự một câu: "Mắt xanh của mi cũng đẹp lắm."
Thẩm Úc hỗ trợ hâm nóng gà nướng, ghé sát tai Tùy Thất hỏi: "Chúng ta nuôi nổi hai con không?"
"Thắt lưng buộc bụng cũng phải nuôi." Tùy Thất nhỏ giọng nói ra kế hoạch của mình: "Tôi định làm một chiếc xe trượt tuyết, để hai đứa này làm mèo kéo xe trượt tuyết cho chúng ta."
Tả Thần đang dỏng tai nghe hai người nói chuyện lập tức nói: "Tuyệt cú mèo!"
"Tuy rằng Méo Bự Méo Hai trông giống mèo, nhưng dù sao cũng là dã thú hàng thật giá thật, cơ bắp phát triển, tốc độ chạy lại nhanh, có hai đứa nó kéo chúng ta chạy, sương độc chắc chắn không đuổi kịp."
Anh ta vỗ nhẹ vào cái đầu lông lá của Méo Bự: "Nếu không đủ vật tư, tôi có thể ăn ít đi một chút.
"Muội Bảo và Thẩm Úc cũng sẵn lòng chia sẻ thức ăn với Méo Bự Méo Hai. Tùy Thất đưa hai con gà nướng đến dưới chóp mũi hai con mèo lớn, vô cùng dân chủ hỏi ý kiến của chúng nó:"Méo Bự Méo Hai, hai mi có đồng ý trở thành mèo kéo xe trượt tuyết độc quyền của đội Trốn Khỏi không?"
"Dù là ban ngày, ban đêm, trời nắng hay trời tuyết, cũng không rời bỏ bọn ta?
"Đồ ăn ngon ở ngay trước mắt, Méo Bự Méo Hai gật đầu lia lịa như gà mổ thóc. Tùy Thất vô cùng vui vẻ cho hai con mèo lớn ăn những món thơm phức."Rất tốt." Cô giơ tay chống nạnh: "Chúng ta bắt đầu đóng xe trượt tuyết thôi."
Cô lấy ra hơn mười chiếc thùng gỗ rỗng, mấy cành thông, cùng với rìu, dây thừng, và những dụng cụ có khả năng dùng đến ra khỏi Kho Hàng Tuỳ Thân.
Ba đồng đội cũng vây quanh lại, Tùy Thất dựa theo hình dáng xe trượt tuyết trong trí nhớ, vẽ một bản thiết kế trên tuyết, nói sơ qua cách chế tạo.
Nhóm bốn người Đội Trốn Khỏi lập tức vô cùng hăng hái bắt tay vào làm việc.....
Thời gian có hạn, động tác tay của bốn người vô cùng nhanh nhẹn.
Thẩm Úc phụ trách tấm ván đáy, Tùy Thất và Muội Bảo phụ trách tấm chắn, Tả Thần phụ trách gọt lưỡi trượt.
Thỉnh thoảng Tùy Thất lại so sánh kích thước, đảm bảo xe trượt tuyết làm xong có thể chứa được bốn người ngồi vào.
Sáu mươi lăm phút sau, xe trượt tuyết hoàn thành.
Hình dáng bên ngoài của xe trượt tuyết hoàn toàn khác với xe trượt tuyết truyền thống, nhìn qua trông như một khối lập phương không có nóc.
Bốn mặt là các tấm gỗ cao một mét, chỉ chừa ra một lối ra vào ở bên phải.
Kiểu dáng của xe trượt tuyết tuy thô kệch, nhưng rộng rãi chắc chắn, ngồi sáu người cũng không thành vấn đề.
Tấm chắn phía trước mà Tùy Thất cố ý thêm vào có thể chống lại sự tấn công của gió lạnh siêu cường rất hiệu quả.
Cô còn tháo ba lô chiến đấu của bốn người ra, làm thành hai chiếc đai đeo lớn, cố định trên lưng Méo Bự và Méo Hai.
Sau đó dùng sức kéo thử, thấy hai con mèo lớn không bị siết làm cho khó chịu, mới buộc sợi dây thừng buộc trên thanh ngang của tấm ván đáy vào đai đeo.
Cô đi một vòng quanh xe trượt tuyết, kiểm tra cẩn thận.
Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, cô vỗ tay nói: "Chúng ta chạy thử một vòng nhé, để Méo Bự Méo Hai làm quen với cảm giác kéo xe trượt tuyết."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!