Bốn con người vui vẻ không thôi, lao vào bộ lông mềm mại của nó, dựa vào nó ngủ say sưa.
Cư dân mạng tinh tế vô cùng im lặng:
[…]
[… Lúc nào phong cách của đội Trốn Khỏi cũng đặc biệt như vậy.]
[Ban tổ chức tặng cho đội Trốn Khỏi một cái túi sưởi rồi, cười c.h.ế. t mất.]
[Chị gái xì hơi dễ dàng thu phục Tinh Nhung Thú như vậy, còn những người chơi bị dọa đến mức bị loại, bị hai con Tinh Nhung Thú đuổi theo cắn, bị một vuốt vả vào tường rồi nằm bất động thì tính thế nào đây?]
[Tính là không may thôi, nhìn đội Săn Lùng Hoang Dã người ta đi, đến cái bóng của Tinh Nhung Thú đâu cũng không thấy.]
[Rất nhiều Tinh Nhung Thú không hề chạm trán với người chơi, đang tung tăng nô đùa trong tuyết kìa.]
[Không thể bắt chước theo thủ đoạn của chị gái xì được, trong số những người chơi còn sống sót, không ai có nhiều vật tư để nuôi Méo Bự như vậy.]
[Nhân viên nuôi dưỡng Tinh Nhung Thú số 789 xin nghiêm túc tuyên bố: Nó tên là Sunny Lilith, không phải là Méo Bự! Không phải là Méo Bự!
Không phải là Méo Bự!]
[Tôi thấy Méo Bự rất dễ nghe mà.]
[Tôi xin nhắc lại lần nữa: Nó không phải Méo Bự!]
[Anh cứ nhắc thêm vài lần nữa đi, cư dân mạng đều nhớ nó tên là Méo Bự rồi đấy.]
[…]
Sáng hôm sau, Tùy Thất bị một chiếc móng vuốt vỗ cho tỉnh.
Kẻ đầu sỏ tỉnh bơ nhảy xuống giường đá, vươn vai một cái, nằm xuống bên đống lửa sưởi ấm.
Cô mơ màng mở mắt ngồi dậy, nhìn đồng hồ, đã chín giờ rưỡi rồi.
Tả Thần, Thẩm Úc và Muội Bảo đều đã dậy, đang ngồi bên đống lửa nhỏ giọng nói chuyện.
Cô nán lại trên giường một lúc, mới rề rề mặc áo khoác đứng dậy, tối qua ngủ quá thoải mái.
Tùy Thất sang phòng bên cạnh đi vệ sinh lại bị lạnh cóng đến tỉnh hẳn, cô nhanh chóng rửa mặt đánh răng xong, ngồi xuống bên cạnh Méo Bự ấm áp, mở quang não xem thời tiết.
"Hôm nay nhiệt độ thấp nhất -50 độ, ngày mai -55 độ." Cô báo thời tiết cho mọi người xong, chà xát tay: "Xem ra nhiệt độ sẽ không tăng lên nữa."
"Hôm qua lại có hơn mười nghìn người chơi bị loại."
Tả Thần múc một bát cháo từ trong nồi đưa cho cô: "Nấu ít cháo trắng, uống trước đi."
"Yêu anh Thần quá đi." Tùy Thất nhận lấy, húp từng ngụm nhỏ.
Sau khi uống cháo xong, bốn người làm chút đồ ăn sáng đơn giản, rồi lại làm cho Méo Bự một phần cơm mèo toàn thịt, bên cạnh còn đặt một chậu nước.
Nó ăn uống no say xong, lại nhảy lên giường đá ngủ tiếp.
Tùy Thất nhân lúc rảnh rỗi, định làm thêm nhiều đồ ăn chín để tích trữ, Muội Bảo và Thẩm Úc đứng bên cạnh giúp cô.
Tả Thần thì cầm kim đan, nghiêm túc luyện tập cách đan hai đường gân xoắn mới học được hôm qua, vẻ mặt vô cùng tập trung.
11 giờ 35 phút sáng, Méo Bự đang ngủ say bỗng giật mình tỉnh giấc, nó nhảy xuống giường đá, bồn chồn đi đi lại lại, trong cổ họng không ngừng phát ra tiếng gầm gừ bất an.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!