Chương 32: (Vô Đề)

Muội Bảo lon ton chạy qua lột chung với cô.

Người chơi cao gầy vẫn còn chút ý thức: "!"

"Đừng ngại ngùng như thế." Tùy Thất gạt bàn tay đang nắm chặt cổ áo của đối phương ra: "Tôi nhắm mắt lột là được rồi chứ gì."

"Cô, cô…" Người chơi cao gầy bị lột sạch quần áo chưa kịp nói một câu hoàn chỉnh, trần truồng nằm trên tuyết, đã hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.

Phi thuyền y tế rất nhanh đưa hai người bọn họ đi.

Tả Thần cầm cung tên, Thẩm Úc cầm thanh đao lớn, lần lượt đưa cho Tùy Thất.

Cô cất hết chiến lợi phẩm vào Kho Hàng Tuỳ Thân, bốn người tiếp tục đi về phía ngọn núi cao chót vót cách đó phía xa.

Gió lạnh ngày càng mạnh, bốn người bị thổi đến loạng choạng, mấy lần Muội Bảo suýt nữa bị thổi bay đi.

Tùy Thất dứt khoát lấy một sợi dây thừng ni lông dài mười lăm mét, quấn quanh eo mỗi người mấy vòng, buộc chặt bọn họ lại với nhau.

Cứ thế di chuyển liên tục nửa tiếng, ngọn núi sa thạch bị tuyết trắng bao phủ cuối cùng cũng hiện ra trước mắt.

Bốn người đội Trốn Khỏi bước đi, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn lên, cẩn thận tìm kiếm sự tồn tại của hang động sa thạch, nhưng nhìn đâu cũng chỉ thấy một màu trắng xóa.

"Còn hơi xa."

Thẩm Úc nheo mắt quan sát khắp vách núi: "Nhìn không rõ lắm…"

Thẩm Úc đang nói chuyện, đột nhiên mặt đất kiên cố dưới chân biến mất, cậu ta lập tức mất thăng bằng, không kiểm soát được trượt nhanh xuống dốc tuyết thẳng đứng.

Ba người Tùy Thất đang chăm chú nghe Thẩm Úc nói chuyện chưa kịp phản ứng, đã bị sợi dây thừng ni lông quấn quanh eo kéo theo cùng trượt xuống.

Cuối con dốc phủ đầy tuyết dài hàng nghìn mét, là một vách đá sâu không thấy đáy.....

Bốn người đội Trốn Khỏi trượt xuống với tốc độ hơn một trăm mét mỗi giây, tuyết bay tung tóe xung quanh.

Mười mấy giây nữa bọn họ sẽ rơi khỏi vách đá, nếu muốn sống sót, phải nhanh chóng dừng lại.

Tùy Thất lập tức điều chỉnh tư thế, hét lên: "Nằm sấp xuống tuyết, tay chân dùng sức bám vào tuyết!"

Thẩm Úc, Tả Thần và Muội Bảo hành động ngay tắp lự.

"Lấy vũ khí ra cắm vào tuyết để dừng lại!

"Cô lấy Lang Nha Bổng ra, những chiếc đinh dài cứng cáp cọ vào vách sa thạch dưới lớp tuyết, phát ra tiếng kêu chói tai. Tùy Thất nói cực nhanh, nhắc nhở:"Chú ý né đá!"

Trong quá trình trượt xuống với tốc độ cao, nếu va vào vách sa thạch nhô ra, rất có thể sẽ c.h.ế. t ngay tại chỗ.

"A!" Lời vừa dứt, Tùy Thất lập tức nghe thấy một tiếng kêu đau, ngay sau đó m.á. u tươi ấm nóng b.ắ. n lên mu bàn tay cô.

Trên nền tuyết trắng tinh, một vệt m.á. u ngoằn ngoèo chói mắt hiện ra.

Suy nghĩ của cô trống rỗng trong giây lát.

Chiếc xẻng trong tay Muội Bảo vững vàng cắm vào khe đá, cuối cùng đà trượt của bốn người cũng dừng lại.

Toàn bộ cơ thể của ba người Thẩm Úc, Tả Thần và Tùy Thất đã rơi khỏi vách đá, chỉ có Muội Bảo vừa hay dừng lại ở mép vực.

Nhịp tim đập nhanh như trống của Tùy Thất cuối cùng cũng dịu lại.

Trên vách đá chỉ có một lớp tuyết mỏng, sau khi cô tìm được điểm tựa ổn định, nhanh chóng cúi đầu kiểm tra tình hình của Tả Thần và Thẩm Úc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!