Chương 26: (Vô Đề)

Cô ghé sát đồng đội, nhỏ giọng nói: "Biết gặp phải đối thủ thực lực không rõ nhưng rất thích nói nhảm thế này, phải làm gì không?

"Cô còn chưa kịp công bố đáp án 'lập tức ra tay'. Ba đồng đội tốt của cô đã ăn ý hừ lạnh một tiếng, vô cùng đồng thanh nói:"Trực tiếp khô máu!"

Nói xong ba người lập tức lao về phía đội Săn Lùng Hoang Dã như một cơn gió.

Nội tâm Tùy Thất rung động: Gặp được các cậu là phước phần của tôi.

Cô vung Lang Nha Bổng định tham gia chiến đấu, ai ngờ chưa lao ra khỏi nhà, đã bị cú đ.ấ. m xé gió của Liên Quyết chặn lại.

Tùy Thất cúi người né tránh, đồng thời dùng vũ khí phủ đầy gai nhọn đập vào mu bàn chân của anh, anh nhẹ nhàng di chuyển né tránh, đòn tấn công sắc bén không kẽ hở đánh úp về phía Tùy Thất.

Tuy Liên Quyết chỉ là học sinh của Võ Viện, nhưng anh từng giành chức quán quân trong cuộc thi đấu võ thuật toàn tinh tế, kinh nghiệm thực chiến rất phong phú.

Mà giá trị vũ lực của Tùy Thất lại là yếu nhất trong đội Trốn Khỏi.

Hai người đối đầu, đúng là đại lão nghiền ép gà mờ.

Mở màn chưa đầy năm phút, Tân Dặc đã bị Muội Bảo dùng xẻng đập trúng bụng, mặt mày trắng bệch khó khăn né tránh.

Trần Tự quá khinh địch, tay phải đã bị Tả Thần dùng phi trảo móc đi một mảng da thịt lớn, m.á. u chảy đầm đìa.

Bùi Dực nói chuyện hung hăng nhất, lại bị Thẩm Úc chiêu nào chiêu nấy nhắm vào mạng nhỏ dọa cho điên cuồng chạy loạn xạ.

Còn Tùy Thất thì bị bẻ ngược tay trái ấn vào tường, hai chân cũng bị Liên Quyết đè chặt, toàn thân chỉ có tay phải là tự do.

"Thẻ giấu ở chỗ nào?"

Giọng Liên Quyết trầm xuống, lạnh như băng: "Đừng ép tôi lục soát người."

Tùy Thất ngửi thấy mùi linh sam tỏa ra từ người anh, không trả lời mà hỏi ngược lại: "Đội trưởng Liên, mùi nước hoa của anh thơm thật đấy, có thể cho tôi xin link được không?

"Liên Quyết bị hỏi sững người, anh chưa bao giờ dùng nước hoa, cũng không hiểu tại sao lại có người hỏi một câu kỳ quặc như vậy trong tình huống này. Thế là giọng lại lạnh thêm vài phần:"Đừng có đánh trống lảng."

"Được rồi." Tùy Thất không nhận được câu trả lời, thở dài: "Vậy anh buông tôi ra, tôi lấy thẻ cho anh."

Liên Quyết cúi đầu nhìn cô một lúc lâu, chỉ buông hai tay cô ra: "Cô không thắng được tôi đâu, đừng giở trò."

Tùy Thất xoa cổ tay bị bóp đến đỏ ửng, ngẩng đầu nhìn Liên Quyết đang nhìn chằm chằm mình, khẽ cười một tiếng, không hề báo trước chu môi hôn tới.

Liên Quyết bị hành động bất ngờ của cô làm cho sững sờ, mặt mày trống rỗng lập tức lùi lại, vừa mới đứng vững, Tùy Thất đã lấy bình xịt chống sói ra, nhấn nút xịt.

Anh phản ứng cực nhanh giơ tay lên đỡ, nhưng vẫn có một ít dung dịch bay vào mắt, hốc mắt lập tức bị kích thích đỏ lên, nước mắt không kiểm soát được trào ra.

"Xin lỗi nhé, đội trưởng Liên."

Tùy Thất nhân cơ hội chạy ra bên ngoài nhà, hội họp với đồng đội.

Đồng đội của cô mạnh hơn cô, Tân Dặc đã ngã xuống đất, mặt trắng bệch, Muội Bảo cầm xẻng, đặt ngang cổ cô ta.

Riêng Trần Tự, nửa bên áo thấm đẫm máu, bị Tả Thần dùng dây xích thép siết chặt cổ, đứng thẳng đơ, thoạt nhìn có vẻ sắp tiêu đời.

Bùi Dực đã ngất xỉu, Thẩm Úc đang nhét cậu ta vào bao tải.

Tùy Thất vốn còn lo lắng đồng đội yếu ớt của mình sẽ chịu thiệt, lập tức tràn đầy tự tin vào 14 ngày còn lại.

Liên Quyết theo sau Tùy Thất ra ngoài: "…"

Không ngờ bốn người của đội Săn Lùng Hoang Dã, lại không một ai ra hồn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!