Dưới lưới sắt chật hẹp, mở mắt ra không phải hố bùn thì cũng là người bùn, hoàn toàn không thể phân biệt được phương hướng.
Vóc dáng Muội Bảo nhỏ nhắn, cô nhóc rất có lợi thế trong địa hình chật hẹp này, vừa vào hố bùn đã tung tăng như cá gặp nước.
Tùy Thất vừa chớp mắt, cô nhóc đã vọt đi rất xa, may mà vóc dáng cô nhóc nhỏ, dù người có dính đầy bùn đất cũng rất dễ tìm.
Tống Diễn và Hắc Nhãi lại càng như cá gặp nước ở trong hố bùn hơn, nằm sấp bò đi vô cùng trơn tru.
Chỉ có cô là hoàn toàn không phân biệt được phương hướng, giống như người già, dùng tốc độ rùa bò tiến lên từng chút một.
Có ba đồng đội đáng tin cậy, Tùy Thất không hề hoảng sợ.
Cô hoàn toàn đi theo trực giác, xoay chỗ này một vòng, sờ chỗ kia một cái.
Sờ soạng một hồi, ngón tay chợt chạm vào một vật cứng có đường cong tròn trịa, cảm giác khi sờ cực kỳ giống đáy nồi.
Cô đã tìm thấy gói dụng cụ nấu ăn rồi!
Tùy Thất vội vàng kéo mạnh cái túi dính đầy bùn đất ra ngoài, mới kéo được một nửa, đã bị người khác túm tóc ấn vào hố bùn, khắp đầu khắp mặt toàn là nước bùn.
Rốt cuộc những người ở đây bị bệnh gì vậy!
Sao cứ thích túm tóc người khác thế!
Thật sự quá đáng lắm rồi đấy!
Cô vừa mới ngẩng mặt lên khỏi lớp bùn, đã bị người khác đá một cước vào lưng.
Tiếp đó, trên người nặng trĩu, một đám người nhào tới, đè lên người cô, tranh giành gói dụng cụ nấu ăn.
Tùy Thất bị đè dưới cùng không thể cử động.
Mũi chôn trong lớp bùn, bên tai toàn là tiếng ồn ào hỗn loạn.
Không biết có bao nhiêu người đè lên cô, mặc cho cô ra sức giãy giụa thế nào, cũng không thể thoát khỏi.
Mẹ nó tổ tông tám đời nhà các người, bà đây sắp không thở nổi nữa rồi!
Cô đã chơi bốn vòng thử thách sinh tồn mạt thế, nhưng chưa lần nào t.h.ả. m hại như vậy!
Sau khi bị người khác túm tóc tát vào gáy hai cái, Tùy Thất hoàn toàn bùng nổ.
Cô móc chiếc đinh ghim cỡ đại mà Tống Diễn đưa từ trong túi ra.
Nhìn thân kim thuôn dài sắc nhọn kia, Tùy Thất lập tức hóa thân thành Tùy ma ma.
Cô hét lớn một tiếng: "C.h.ế. t hết cho chị mày!"
Tay giơ kim rơi xuống, đ.â. m đâm đâm! Đâm đ.â. m đâm! Đâm đ.â. m đâm!
Tốc độ tay nhanh đến mức tạo ra tàn ảnh.
"Oái! Cái gì đ.â. m vào m.ô.n. g tao vậy!"
"Mặt tôi!"
"Đũng quần, là đũng quần của tôi đấy, đừng đâm, đừng đ.â. m nữa!"
"Mẹ kiếp, trong hố bùn này có nhím à!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!