Chương 245: (Vô Đề)

Dưới sự hướng dẫn của nhân viên, bốn người Tùy Thất leo lên một bệ đá cao cách mặt đất hai mươi mét.

Trước mắt là một cây cầu độc mộc to khỏe dài mười mét.

Mà đối diện lại là một đội bốn người khác.

Quy tắc của vòng này rất đơn giản: Hai đội cùng xuất phát, đội nào đến được đầu bên kia của cầu độc mộc trước, sẽ nhận được một gói quà nguyên liệu lớn.

Tùy Thất, Muội Bảo, Tống Diễn và Hắc Nhãi đều không sợ độ cao, nhưng rất khó giữ thăng bằng trên cầu độc mộc, nếu ngã xuống thì có thể xong đời.

Sau một hồi bàn bạc, bốn người quyết định để cho chắc, bọn họ sẽ bò về phía trước.

Mà đội bên kia cũng nghĩ như vậy.

Tám người nằm sấp trên cầu độc mộc, chậm rãi uốn éo.

Hai đội càng lúc càng tiến sát gần nhau.

Tùy Thất bò ở phía trước nhất ngẩng đầu lên, thấy thiếu niên non nớt thanh tú ở đối diện, động tác móc lấy bình xịt ớt hơi khựng lại.

Ngay trong mấy giây Tùy Thất do dự, thiếu niên đối diện đã ra tay nhanh như chớp, đối phương túm tóc cô, dùng sức lắc mạnh theo đủ mọi hướng, hòng ném cô xuống khỏi cầu độc mộc.

Thiếu niên nọ không hề nương tay, da đầu Tùy Thất đau buốt, cảm giác như não cũng sắp bị lắc cho nát như tương.

Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong mà!

Không ngờ sự mềm lòng nhất thời lại đổi lấy việc bị đối xử tàn nhẫn như vậy đấy.

Cô thật sự tức giận rồi!

Muội Bảo thấy Tùy Thất bị tấn công, lập tức lấy bình xịt ớt ra, xịt thẳng vào mắt thiếu niên kia: "Thả chị Tùy của em ra!"

"A, mắt tôi!"

Thiếu niên đau đớn nhắm chặt mắt.

Sau khi mất thị giác, cậu chàng khó giữ được thăng bằng, loạng choạng sắp ngã khỏi cầu độc mộc.

Bên dưới không có đệm mềm, ngã xuống rồi, đầu sẽ nở hoa.

Tùy Thất chỉ muốn thắng cuộc thi, không muốn hại đối phương mất mạng.

Cô túm lấy thiếu niên kia, đồng đội phía sau cậu chàng cũng nắm lấy cậu chàng.

Tùy Thất cầm bình xịt ớt trong tay, đầu tóc rối bù, bắt đầu đàm phán.

"Các người lùi về bệ đá, để chúng tôi qua."

"Nếu không…"

Cô lắc lắc bình xịt ớt trong tay, lại liếc nhìn mặt đất: "Mù mắt hoặc mất mạng, các người chọn một đi."

Bốn người tham gia đối diện không lớn mấy, chưa người nào thành niên.

Thấy thiếu niên kia ôm mắt đau đớn rên rỉ, lại nghe thấy lời đe dọa lạnh lùng của Tùy Thất, nhất thời ai cũng lộ vẻ sợ hãi.

Cô gái bò ở vị trí thứ hai lập tức lên tiếng: "Chúng tôi nhường đường."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!