Chương 164: (Vô Đề)

Cơ thể mềm dẻo của mèo nhỏ dần trở nên dài ra, bộ lông mềm mại hóa thành áo khoác ngoài màu trắng, mái tóc xoăn dài màu bạc xõa ra trên giường.

Hình dạng mèo của Liên Quyết biến mất, cả người chỉ còn sót lại đôi tai mèo trên đầu và chiếc đuôi mèo sau lưng.

Ánh ban mai xuyên qua cửa sổ, chiếu lên hai người đang ôm nhau ngủ say.

Buổi tối trước khi đi ngủ, Tùy Thất ôm Liên Quyết.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Liên Quyết ôm Tùy Thất.

Đôi môi nhạt màu của anh cách trán Tùy Thất chưa đầy một tấc, khoảng cách giữa hai người gần đến mức quá đáng, không biết từ lúc nào hai đôi chân lộ ra ngoài chăn đã lặng lẽ quấn lấy nhau, mơ hồ tạo ra sự thân mật khó tả.

Bọn họ còn ngủ rất say, nhưng các cư dân mạng trong phòng livestream đã bùng nổ.

[Đây là phần thưởng xứng đáng cho việc tôi dậy sớm, aaaaaaaaaaaaaa! Đẹp bùng nổ, đẹp bùng nổ.]

[Oa ha ha ha ha, đây mới là thứ mà mị nên xem chứ!]

[A, cuối cùng Liên thần hoàn hảo của tôi cũng trở lại rồi! (Không có ý nói mèo không tốt đâu nha)]

[Anh tuấn quá, mỹ miều quá! Hai khuôn mặt thật là xứng đôi! Hai đôi chân thật là xứng đôi!]

[Không ngờ có thể thấy được cảnh CP của tôi quấn hai chân vào nhau, đáng giá, đáng giá, VIP mà tôi nạp thật sự đáng giá.]

[Không được không được, khoảng cách giữa hai người này xa quá rồi đấy!]

[Rất muốn được thò tay vào màn hình ấn hai cái đầu này vào nhau!]

[Tư thế này, ánh sáng này, nhan sắc này, điên cuồng chụp màn hình!]

[Vừa nãy chụp được một bức ảnh lệch góc tuyệt đẹp, thoạt nhìn trông như hai người đang hôn nhau vậy, bà đây sẽ lấy nó làm hình nền, áu!]

[Vừa nãy tôi cũng chụp được một bức siêu đẹp.]

[Cảnh này, giống như cảnh sau khi kết hôn ấy, hai người họ thật sự không thể yêu nhau rồi kết hôn sao? Một ngày chắc là đủ mà nhỉ?]

[Cắn ke trong trò chơi là no rồi.]

[Cũng phải, hai ngày nay chị gái xì hơi nhà ta thật sự quá chủ động, còn cho chúng ta rất nhiều đường.]

[Đường do chính chủ phát là ngon nhất, ngọt c.h.ế. t người.]

[Xem sướng quá, rắc rắc rắc.]

"Rầm rầm rầm!"

Sáng sớm ra, Bùi Dực đã chạy đến gõ cửa: "Trời sáng rồi, anh Liên, em đến đón anh đây!"

Hai người đang ngủ say bị đ.á.n. h thức.

Tùy Thất ngủ mơ màng, thấy Liên Quyết trước mắt, giơ tay lên sờ mặt anh.

A, biến về rồi sao.

Chưa kịp để Liên Quyết phản ứng, cô đã dịch tay đi, giọng điệu bình tĩnh nói một câu: "Chào buổi sáng, human."

Liên Quyết dời tầm mắt đi, chống giường ngồi dậy, ngồi được một nửa thì đứng hình.

Chân anh cũng bị đối phương quấn lấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!