Nhưng một khi đàm phán, chắc chắn không thể đi theo những gì đối phương nói được.
Tùy Thất giơ ngón trỏ lên khẽ lắc: "Vậy thì cô nhìn nhầm tôi rồi, danh hiệu ác nữ của tôi không phải là tin đồn vô căn cứ đâu."
Tân Dặc không tin lắm: "Thật sao?"
Tùy Thất bình tĩnh nhìn lại: "Ừm hứm."
Tân Dặc nhìn cô một lúc lâu, cụp mắt lắc đầu: "Nói dối mà mặt không đổi sắc."
Tùy Thất khiêm tốn xua tay: "Quá khen, quá khen."
"Được, chúng tôi đồng ý với điều kiện của chị." Tân Dặc lùi một bước.
Cô ta ôm Liên Quyết trên ghế sô pha, đưa cho Tùy Thất: "Nhưng chị phải tiêm cho anh ấy một mũi t.h.u.ố. c ức chế dị hóa ngay bây giờ."
Tùy Thất vui vẻ ra mặt nhận lấy mèo nhỏ: "Được được, không thành vấn đề."
Liên Quyết hơi giãy giụa: … Không ai thèm hỏi ý kiến của anh luôn sao?
Tùy Thất quay đầu nhìn Thẩm Úc: "Cậu Thẩm, có biết tiêm cho mèo không?"
Thẩm Úc gật đầu, cầm một ống t.h.u.ố. c tiêm, gạt lớp lông tơ trên chân trước bên trái mèo nhỏ ra, tìm tĩnh mạch, vững vàng hoàn thành việc tiêm vào.
Tùy Thất ôm mèo nhỏ Liên chạy về phòng: "Chúng ta cùng trải qua một đêm vui vẻ nào ~"
Thẩm Úc và Muội Bảo cũng đi theo cô về phía phòng dành cho khách.
Tả Thần vừa mới đứng dậy khỏi ghế sô pha, đã bị Bùi Dực khoác vai kéo lại: "Anh đi đâu vậy, người anh em hôi hám giống em, đêm nay anh phải ngủ chung với em đấy."
Tả Thần liếc cậu ta một cái: "Xin chú ý cách dùng từ, sau khi xịt t.h.u.ố. c che giấu mùi, tôi đã không còn hôi nữa."
Bùi Dực ôm Tả Thần không buông, hạ giọng nói: "Nếu ngày mai chị Tùy không thả anh Liên ra, em sẽ lấy anh làm con tin."
Tả Thần đẩy cậu ta ra: "Coi thường ai thế, chị Tùy của tôi nói được làm được."
Bùi Dực nói có sách, mách có chứng: "Chị Tùy là người từng chạy đến cưỡng hôn anh Liên lúc nửa đêm, đã có tiền án rồi, em không yên tâm."
"Cậu nói chuyện khó nghe quá rồi." Tả Thần phản bác: "Cái gì mà tiền án chứ, lần đó chị Tùy bị khống chế, không thể tự quyết định."
Trần Tự chen vào: "Nhưng lần này chị ta hoàn toàn tỉnh táo đề nghị ngủ với anh Liên một đêm."
"Nhưng hiện tại anh Liên của các người không phải là người, mà là một con mèo." Tả Thần kiên quyết bảo vệ Tùy Thất: "Chị Tùy chỉ yêu mèo, muốn ngủ chung với mèo nhỏ thôi, có vấn đề gì sao?"
"Chẳng lẽ bình thường anh Liên của cậu không ngủ chung với Cuốn Ca à?"
Bùi Dực đã bị thuyết phục: "Anh nói cũng có lý nhỉ, em cũng thường xuyên ngủ với Cuốn Ca."
Trần Tự lại không bị cuốn vào: "Cuốn Ca là ch. ó thật, nhưng anh Liên lại không phải là mèo thật."
"Chỉ cần tối nay anh ta là mèo là được rồi." Tả Thần tự tin nói: "Sau khi Liên Quyết trở lại hình người, chị Tùy tuyệt đối không ngủ trên cùng một chiếc giường với anh ta nữa đâu."
Bùi Dực lập tức hỏi: "Anh nói có thật không?"
Tả Thần: "Đảm bảo thật."
Trần Tự: … Sao kiểu gì cũng không tin được nhỉ.
Bùi Dực vui vẻ: "Vậy thì tốt rồi, nếu không sau này chị Tùy và anh Liên đều khó tìm đối tượng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!