[Chúc mừng bạn nhận được vật tư đặc biệt 'Răng Nanh Phá Giới', người chơi đeo vật tư này có thể phá vỡ mọi lớp phòng thủ vật lý. (Như khiên năng lượng, khiên phòng hộ, rào chắn kết giới, v.v.)]
[Hiệu quả kéo dài 10 giây, có thể sử dụng ba lần, mỗi lần sử dụng xong cần làm nguội 24 giờ.]
Vuốt mèo màu trắng lặng lẽ kéo chiếc nanh sói kia vào lòng.
Leia nhìn những viên pha lê trên bàn: "Những viên pha lê này còn phát sáng được nữa sao?"
Tùy Thất gật đầu: "Có phải rất đặc biệt không, là quà tôi mang về cho các cô đấy, cô xem thử có thích viên nào không."
Leia ngồi xuống bên cạnh bàn trà: "Vậy thì tôi không khách sáo nữa."
"Tân Dặc…" Tùy Thất vẫy tay với Tân Dặc: "Cô cũng đến chọn đi."
Muội Bảo cầm một viên pha lê màu hổ phách lên: "Chị Tân Dặc, chị xem viên này thế nào?"
"Đẹp."
"Leia, chị xem viên màu xanh da trời này đi."
"Viên màu tím nhạt này cũng không tệ."
"Viên màu đỏ kia cũng không tệ lắm."
"A, đó là viên tôi lấy cho Duby."
"Duby là…"
"Là chị em tốt của bọn em, em ấy lợi hại lắm…"
Mấy cô gái tụm lại với nhau, vui vẻ chọn pha lê.
Mà ở cách đó năm trăm mét, Tả Thần và Trần Tự sống không còn luyến tiếc đang cầm giẻ lau tắm cho Bùi Dực.
Hai người đã bị mùi hôi làm cho tê liệt, tắm cho Bùi Dực đi đi lại lại năm lần, mới tạm ngửi được.
Trần Tự lấy một tấm ga trải giường có hoa văn màu xanh lam quấn cho Bùi Dực trần như nhộng.
Tả Thần chôn bộ quần áo hôi ngất trời của Bùi Dực và cả giẻ lau, xô tắm cho cậu ta hết xuống đất.
Mảnh đất này đã phải chịu đựng quá nhiều rồi.
Ba người mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần quay về nhà họ Lâm.
Tân Dặc không nhịn được buông lời ác ý: "Bây giờ ba người các anh hôi ngang nhau, hôi hơn phân của Cuốn Ca năm lần."
Trần Tự: "… Quá đáng rồi đấy."
Tả Thần ngạc nhiên: "Tôi cũng bị hôi lây rồi à?!"
Thẩm Úc đang đợi Tả Thần ở cửa, lặng lẽ lùi vào trong: "Anh Thần, tối nay chúng ta chia phòng ngủ riêng đi."
Tả Thần ngây người: "Em trai Thẩm, không ngờ cậu lại ghét bỏ anh?"
Thẩm Úc không chút áy náy: "Nhân chi thường tình thôi."
Tả Thần tức đến mức dậm chân, túm lấy Bùi Dực đ.ấ. m một trận: "Đều tại cậu, đều tại cậu, đều tại cậu, tôi không còn sạch sẽ nữa rồi."
Bùi Dực vừa né vừa hét: "Vậy ba tên hôi hám chúng ta ngủ chung một phòng đi, em không chê hai người đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!