Chương 134: (Vô Đề)

Muội Bảo dụi mắt, xem xong tin nhắn lập tức xuống giường mang giày: "Em đi báo cho bốn chị gái đây."

Muội Bảo lon ton chạy đến căn nhà đá đối diện, gõ cửa: "Các chị ơi, các chị còn thức không?"

Mấy người Đằng Nhất vốn không ngủ, ai nấy đều đang chờ tin tức, nghe thấy tiếng gõ cửa, bọn họ lập tức mở cửa, mời Muội Bảo và Thẩm Úc vào.

Hiện tại bốn người đều mang hình dạng nữ giới, Thẩm Úc đứng bên ngoài, sau khi xác nhận đã tiện vào, mới cụp mắt bước qua cửa.

Đằng Nhị và Đằng Tam ngồi bên giường đá, Thẩm Úc mắt nhìn thẳng tiến lên trước, lấy ra thuốc tiêm tối ưu hóa gen, nhanh chóng tiêm xong cho hai người.

Muội Bảo ngẩng đầu nhìn bọn họ: "Các chị ơi, các chị cảm thấy thế nào rồi?"

Khóe miệng luôn mím chặt của Đằng Tam khẽ cong lên: "Cảm giác như bản thân có thể sống thêm một năm nữa vậy."

Muội Bảo cũng cười, hai mắt cong cong: "Đợi sau khi giá trị dị hóa hoàn toàn được loại bỏ, các chị còn có thể sống thêm rất nhiều năm nữa đó."

Đằng Tam đưa tay ra, khẽ vuốt má Muội Bảo: "Ừm, cảm ơn các em."

"He he, không có chi ạ." Muội Bảo mềm giọng đáp.

Tầm mắt Thẩm Úc lướt qua đỉnh đầu Đằng Nhị và Đằng Tam, thấy giá trị dị hóa của hai người đã giảm xuống khoảng 50, yên tâm dắt Muội Bảo rời đi.

Sau khi trở về phòng, cậu ta gửi tin nhắn vào nhóm chat bốn người: "Thuận lợi hoàn thành việc tiêm thuốc, giá trị dị hóa của Đằng Nhị và Đằng Tam đều đã giảm xuống."

Tùy Thất: "Tym tym tym!"

Tả Thần: "Tuyệt tuyệt tuyệt!"

Thẩm Úc: "Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn!"

Muội Bảo: "Ha ha ha!"

Trên khoảng đất hoang vu trống trải, Tùy Thất nằm trong chiếc lều màu nâu nhạt được dựng lên, nụ cười trên khóe miệng biến thành một cái ngáp lớn: "Không chịu nổi nữa rồi, ngủ trước đi, ngày mai chúng ta tìm tiếp."

Tả Thần ngồi ở cửa lều: "Tôi gác đêm, cô ngủ dậy rồi thì đổi với tôi."

Tùy Thất nhắm mắt làm động tác trái tim cảm ơn với anh ta, tay còn chưa hạ xuống đã ngáy khò khò.

Ngủ đến năm giờ rưỡi, cô gắng gượng tỉnh dậy, đổi ca với Tả Thần.

Tả Thần ngủ chưa đến ba tiếng đã dậy.

Hai người ăn bữa sáng đơn giản, tiếp tục lên đường tìm kiếm điểm vật tư, cúi đầu đi mấy chục ki lô mét, sau một ngày tìm kiếm vất vả, Kho Hàng Tùy Thân của Tùy Thất đã đầy một phần ba.

Phần lớn vật tư là thức ăn và nước uống, tổng cộng tìm được mười hai ống thuốc tiêm tối ưu hóa gen.

Ba ống chuyên dụng cho người thú Đằng Biến, ba ống chuyên dụng cho người thú dạng thủy sinh, bốn ống chuyên dụng cho người thú dạng chó, hai ống chuyên dụng cho người thú dạng rắn.

Sau khi được tiêm thuốc tối ưu hóa gen, giá trị dị hóa của Đằng Nhất giảm xuống còn 53.

Hai ống tiêm còn lại đều được dùng cho Đằng Tứ, thành công xóa bỏ giá trị dị hóa của cô ấy.

Tùy Thất và Tả Thần lại tiếp tục tìm kiếm vật tư trong hai ngày tiếp theo, tích lũy đủ sáu ống thuốc tiêm tối ưu hóa gen dành riêng cho người thú Đằng Biến.

Đằng Nhất, Đằng Nhị và Đằng Tam mỗi người được tiêm hai ống, hoàn toàn xóa bỏ giá trị dị hóa.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Thẩm Úc và Muội Bảo tạm biệt bốn vị chủ nhà, sốt sắng chạy như bay về hướng của hai đồng đội còn lại.

Ngày thứ sáu sinh tồn trên Tinh cầu Tịch Tức, 10 giờ 40 phút tối, bộ tứ Trốn Khỏi đoàn tụ trong chiếc lều trên khoảng đất hoang vu trống trải.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!