Chương 16: Lại cãi nhau

Vương Kiều Hoa tên thật là Vương Miện, giới tính nam, thích nam giới, là người mà Trần Mưu đặc biệt ghét.

Nguyên nhân ghét đến nỗi vậy cũng rất đơn giản – cậu ta vừa liếc mắt một cái đã nhắm Nguyên Phi Hòa, hơn nữa còn dùng hết thủ đoạn để theo đuổi hắn.

Trần Mưu tuy rằng cũng coi như được người nhà họ Trần thừa nhận là con cháu trong nhà, nhưng cậu không nắm gì thực quyền gì, cho nên lúc đối mặt với Vương Miện, không khỏi sẽ bị Vương Miện chiếm thế.

Tỷ như Vương Miện có thể mời cho Nguyên Phi Hòa một người kéo đàn violon rất được kính nể, còn có thể kêu người đó phụ đạo cho Nguyên Phi Hòa.

Đối mặt với một người như Vương Miện, Trần Mưu có khi sẽ rơi xuống thế hạ phong, nhưng mà cậu không sợ, bởi vì như Trần Miên Miên nói, Vương Miện có biệt danh, là Vương Kiều Hoa – vai không thể gánh, tay không thể cầm, ngay cả mặc quần áo cũng phải được người khác giúp.

Cho nên mỗi lần Vương Kiều Hoa chọc cho Trần Mưu dựng lông, Trần Mưu cũng không nói gì nhiều, chỉ lạnh lùng ném người ra ngoài, Vương Kiều Hoa tức không chịu được nhưng không dám kêu bảo tiêu động thủ

- Trần Mưu tuy rằng ở nhà họ Trần không có thực quyền, nhưng ông lớn nhà họ Trần lại rất thương cậu, nếu cậu ta gọi bảo tiêu lên, việc này mà phiền thêm thì về sau chỉ sợ cậu ta muốn tiếp cận Nguyên Phi Hòa cũng không dễ dàng.

Nguyên Phi Hòa sau khi biết Vương Miện thích hắn, mười phần dứt khoát cự tuyệt hết thảy ý tốt của cậu ta, nhưng mà dù vậy cũng không làm cho Trần Mưu vui vẻ lên được, bởi vì Vương Miện có thể tặng nhưng món đồ cho Nguyên Phi Hòa mà cậu không thể tặng được.

Hơn nữa, quan trọng nhất là Vương Miện là một miếng cao da chó muốn gỡ cũng gỡ không ra, mặc dù Nguyên Phi Hòa lạnh mặt khi đối mặt với cậu ta, thì cậu ta vẫn chết sống muốn dán lên.

Trần Mưu nghe được từ trong miệng Trần Miên Miên nói ra cái tên này liền nhíu mày, cậu nói:

"Em ở đâu nghe được tin này?"

Trần Miên Miên nói:

"Không phải em nghe được mà là em thấy được!"

Trần Mưu hỏi:

"Thấy được? Em thấy cái gì?"

Trần Miên Miên nói:

"Hai ngày trước không phải em có đi cùng với bạn em đi tập thể hình sao? Bọn em mới từ bên trọng bước ra thì đã thấy Nguyên Phi Hòa cùng với Vương Kiều Hoa cũng từ trong đó bước ra!"

Trần Mưu vừa nghe, trên mặt liền hiện lên một chút giận dữ, cậu hỏi:

Em chắc chứ??

Trần Miên Miên nói:

"Đương nhiên.... Em cũng suy nghĩ, hai người bọn họ không thân thiết gì, mà sao có thể đi cùng nhau đi đến một chỗ như thế?"

Trần Mưu không nói chuyện, cậu trầm mặc trong chốc lát rồi mới nói:

"Sau đó bọn họ đi đâu?"

Trần Miên Miên nói:

"Em cũng tò mò lắm! Nên em kêu bạn em đi theo họ...."

Trần Miên Miên vừa nói, vừa bưng canh lên húp sạch sẽ.

Trần Mưu nói:

Nhìn thấy gì nữa?

Trần Miên Miên nói:

"Em nhìn thấy – hai người họ đi vào khách sạn!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!