Chương 73: Anh muốn

Khách sạn đã chuẩn bị hẳn một phòng trang điểm riêng có kèm nhà tắm cho cô dâu. Ngoài khu vực làm tóc trang điểm và chuẩn bị trang phục, bên ngoài còn có một góc tiếp khách riêng.

Sau khi thay xong lớp trang điểm, khu vực hội trường chính bên ngoài vẫn chưa trang hoàng xong, nên cô còn phải đợi thêm một lúc.

Còn hơn một tiếng nữa mới đến giờ cử hành hôn lễ.

Buổi sáng cô chỉ ăn sơ qua một chút, giờ lại đói bụng, thế là liền cùng hai phù dâu ăn chút bánh ngọt mà khách sạn chuẩn bị sẵn.

Phương Vi vừa lo xong chuyện bên ngoài thì lại bận trông con, nên giờ chỉ còn nhân viên bên công ty tổ chức lễ cưới đang tất bật chuẩn bị.

Thật ra như vậy cũng tốt, giao hết cho người chuyên nghiệp xử lý thì sẽ đỡ vất vả hơn.

Không biết bên Giang Diệc Nhiên Nhiên thế nào rồi – Phương Hạm thầm nghĩ.

Nghe nói anh cùng các phù rể phải đón tiếp tất cả khách mời, chắc chắn sẽ bận hơn nhiều.

Ngay lúc đó, có người gọi cô từ ngoài cửa.

"Cô Giang, có người tìm cô ạ." Một cô trợ lý trẻ bên phía công ty tổ chức cưới chạy tới nói.

"Hả? Ai vậy?" Phương Hạm hỏi.

"Tôi cũng không rõ lắm."

Cô trợ lý lắc đầu bối rối: "Chị ấy chỉ nói là muốn gặp cô. Chắc là người nhà."

Người nhà?

Không thể nào, người thân của cô đều đã đến hết rồi mà. Mà dù là ba, hay chị và anh rể thì cũng sẽ không nhờ người khác đến gọi cô như thế.

Phương Hạm khẽ cau mày.

"Vậy để tôi ra xem sao. Hai người ở đây chờ mình nhé." Cô nói với hai phù dâu rồi cầm váy bước ra khỏi phòng hóa trang.

Cô trợ lý dẫn cô ra khu hành lang bên ngoài, chỉ về một phía:

"Ở đằng kia kìa."

Phương Hạm nhìn theo hướng tay cô gái, quả thật ở cuối hành lang có một người đang đứng.

Nhưng vì ngoài đó là ban công, ánh sáng khá gắt, lại cách hơi xa nên cô chỉ thấy được dáng người mơ hồ.

"Bên hội trường tôi còn phải lo nhiều thứ, tôi đi trước đây." Cô trợ lý nói.

"Ừ, được rồi, chị cứ đi đi." Phương Hạm gật đầu rồi từ từ bước về phía cuối hành lang.

Vì lễ cưới chưa bắt đầu nên cô vẫn chưa thay giày cưới chính thức. Lúc trang điểm đi lại trong phòng cô cũng chỉ mang giày bệt cho thoải mái. Tuy nhiên váy cưới thì cô đã thay rồi.

Cô thầm thấy may mắn vì lúc đầu đã chọn chiếc váy cưới trễ vai kiểu dáng đơn giản, nhẹ nhàng, di chuyển cũng tiện, không sợ vướng víu.

Phương Hạm bước lại gần, bước chân dần chậm lại, đến khi dù ngược sáng vẫn có thể nhìn rõ được người trước mặt.

Cô hơi khựng lại.

Đó là một người phụ nữ rất đẹp, rất có khí chất. Nhìn như một quý bà thực thụ, nhưng không hề mang lại cảm giác hiền hòa, mà có phần sắc sảo, mạnh mẽ.

Bà ấy trông rất chững chạc, tóc để xõa tự nhiên, không nhuộm hay uốn gì, trên tai là đôi khuyên ngọc trai. Nhìn qua thì có vẻ khoảng ngoài ba mươi đến bốn mươi, nhưng khuôn mặt lại được chăm sóc rất kỹ, hầu như không có nếp nhăn, ngay cả vùng cổ cũng rất mịn màng.

Bà ấy mặc áo sơ mi trắng dài tay cổ chữ V, bên dưới là váy đen dài qua gối, phần tà váy hơi xòe ở bắp chân, chất liệu rõ ràng rất cao cấp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!