Phương Vi ở lại bệnh viện ba ngày, sau đó được chuyển sang trung tâm chăm sóc sản phụ sau sinh. Có nhân viên chuyên nghiệp hỗ trợ chăm em bé nên cơ thể chị hồi phục rất tốt.
Nhưng dạo này Phương Hạm lại khá bận.
Một bên là đủ thứ việc lặt vặt ở trường vì sắp tốt nghiệp, một bên lại phải chuẩn bị cho hôn lễ.
Khâu tổ chức lễ cưới cũng được khởi động lại.
Cô và Giang Diệc Nhiên chọn một biệt thự kiểu Thượng Hải nổi tiếng, tổ chức tiệc cưới tại khu vườn sau. Bạn bè từ khắp nơi đến dự cũng đều được sắp xếp nghỉ lại tại đây.
Vì là đám cưới ngoài trời trên bãi cỏ nên trang trí chủ yếu dùng hoa tươi, thảm cỏ xanh mướt, lông vũ trắng cùng bóng bay.
Một phần hoa dùng cho hôn lễ do công ty tổ chức cưới hợp tác cung cấp, phần còn lại do chính Phương Hạm tự tay chuẩn bị.
Cô cảm thấy những bó hoa do mình tự tay chọn, cắt tỉa và gói lại sẽ có ý nghĩa hơn nhiều, cũng mang đến cảm giác thành tựu.
Tuy nhiên, khối lượng hoa cần dùng trong đám cưới rất lớn, một mình cô không thể lo hết. Cô chỉ đảm nhận phần hoa cầm tay và hoa để bàn, từ khâu chọn nguyên liệu đến thiết kế đều do cô tự làm.
Trước ngày cưới một tuần, mọi việc đã gần như đâu vào đấy. Hai người cũng đã tổng duyệt hai lần.
Vì không có khách mời nào tham gia buổi tổng duyệt, chỉ có cô dâu, chú rể, phù dâu, phù rể và người nhà nên ai nấy đều thoải mái, không hề căng thẳng.
Phù dâu là bạn cùng phòng đại học của Phương Hạm và Dương Thư Tuyết.
Vì phù dâu sẽ phải đứng cạnh cô dâu cả buổi, còn phải hỗ trợ nhiều việc nên buổi tổng duyệt bắt buộc có mặt. Khá vất vả. Vậy nên khi Phương Hạm hỏi các bạn mình có muốn làm phù dâu không, chỉ có mấy người này là hào hứng, những người còn lại thì thà đến ngồi ăn chơi còn hơn.
Phù rể là bạn thân từ nhỏ của Giang Diệc Nhiên và một người bạn anh quen khi ở nước ngoài, đặc biệt về nước để tham dự hôn lễ.
Ban đầu Phương Hạm không hề thấy hồi hộp, kể cả sau buổi tổng duyệt cũng chẳng có cảm xúc gì đặc biệt. Nhưng đến đêm trước ngày cưới, cô lại bắt đầu thấy lo lắng mơ hồ.
Đêm đó, Phương Hạm về nhà chị gái ngủ.
Giờ nhà có thêm một thành viên nhỏ. Dù thỉnh thoảng đứa cháu trai bé xíu kia có quấy khóc hơi ồn, nhưng lại mang đến một sức sống tươi mới, khiến không khí thêm nhộn nhịp.
Tối muộn, khi người lớn dỗ được đứa trẻ ngủ yên, căn phòng cuối cùng cũng trở nên tĩnh lặng.
Phương Hạm rửa mặt xong nằm lên giường, trong đầu vẫn không ngừng nghĩ đến chuyện ngày mai.
Dù sao thì đây cũng là lễ cưới của hai người, Giang Diệc Nhiên quen biết rất rộng, lại mời không ít bạn bè từ phía anh, trong đó có cả những nhân vật tầm cỡ trong giới và các nhà đầu tư của câu lạc bộ.
Chỉ nghĩ đến đó thôi là cô lại lo sợ lỡ như có khâu nào xảy ra sự cố.
Hôm nay cô đã gói và phối hoa xong xuôi, để trong tủ bảo quản hoa ở cửa hàng, sáng mai nhân viên của bên tổ chức cưới sẽ tới lấy và vận chuyển đến địa điểm.
Tuy đã rửa mặt lên giường sớm, nhưng cô cứ trằn trọc mãi không ngủ nổi.
Trong lòng cứ như có một dòng xao động nhẹ, không sao yên được.
Không ngủ được, cô đành cầm điện thoại lên xem thử. Trên màn hình là tin nhắn từ bạn cùng phòng:
"Cậu ngủ chưa? Aaaa mình hồi hộp quá! Nghĩ đến ngày mai lại được gặp anh chàng Liam kia là không ngủ nổi rồi."
"Anh ấy không nên đứng đối diện mình trong lễ cưới, mà nên đứng cạnh tên mình trong giấy đăng ký kết hôn mới đúng."
"Mình muốn xin WeChat của ảnh quá!!!!"
Liam là một trong những phù rể. Là bạn Giang Diệc Nhiên quen khi ở nước ngoài, người Pháp, tóc nâu mắt xanh, tuy là vận động viên nhưng vóc dáng chẳng khác gì người mẫu catwalk.
Đúng là đẹp trai đến lóa mắt, giống hệt một thiên sứ bước ra từ truyện cổ Andersen.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!