Chương 24: (Vô Đề)

Hứa Yến Nhiên khẽ tằng hắng, nắm lấy tay Lâm Vụ:

"Nếu cần gì thì tìm tớ. Lật lại vụ án này không dễ, nhưng nếu chúng ta hợp tác thì cũng không phải là hoàn toàn không có hy vọng."

Lâm Vụ cười nhẹ, cầm tách cà phê chạm vào tách của cô ấy: Được.

Hai người bàn về chuyện của Tôn Kỳ Thắng một lúc rồi chuyển sang nói về tình hình gần đây. Họ trò chuyện đến tận trưa, sau khi ăn trưa xong, mỗi người mới ai về công ty nấy.

Vừa quay lại công ty chưa đầy nửa tiếng, Vu Tân Tri đã đến tìm Lâm Vụ, báo rằng Tôn Kỳ Thắng thực sự đã được thuyên chuyển về Thượng Hải. Tại đây, anh ta gia nhập công ty luật Dân An, một công ty luật có tiếng.

Dường như vai trò của anh ta trong công ty là đối tác.

"Công ty luật Dân An?" Lâm Vụ xác nhận lại với Vu Tân Tri.

Dư Tân Tri gật đầu:

"Ừ, bạn anh làm bên đó, nói tin này cũng mới được xác nhận vài ngày nay."

Lâm Vụ sững người trong chốc lát:

"Được rồi, cảm ơn luật sư Vu."

Dư Tân Tri cười nhẹ:

"Chuyện nên làm thôi."

Anh ấy rời đi, để lại Lâm Vụ ngồi lặng người trên ghế rất lâu. Mãi đến khi Triệu Vũ Hân vào báo cáo công việc, tâm trí bay bổng của Lâm Vụ mới quay về hiện thực, buộc bản thân tập trung vào công việc.

Mỗi khi bận rộn, thời gian thường trôi qua rất nhanh.

Lúc Lâm Vụ hoàn tất công việc tồn đọng thì đã là chín giờ tối. Cô vừa định thu dọn đồ đạc để ra về thì màn hình điện thoại sáng lên, thông báo có tin nhắn mới.

Cô mở ra xem, hóa ra đó là tin nhắn của Trần Trác: [Em tan làm chưa?]

Lâm Vụ nhìn chằm chằm vào dòng tin nhắn trong vài giây rồi mới trả lời: [Tổng giám đốc Trần, tối nay chúng ta không có hẹn mà.]

Tin nhắn vừa gửi đi, Trần Trác lập tức gửi đến một tấm ảnh: [Em để quên đồ này.]

Lâm Vụ nhìn kỹ, thỏi son mà sáng nay cô tìm mãi không thấy đây mà!

Cô hơi cứng người, nhắn lại: [Tổng giám đốc Trần cứ để đó đi, tôi không vội dùng.]

Trần Trác: [...]

Anh nhìn tin nhắn của cô, đưa tay day nhẹ ấn đường rồi gọi điện thoại ngay cho Lâm Vụ.

Alo, ai vậy? Lâm Vụ cố ý giả vờ.

Giọng nói lạnh lùng của Trần Trác truyền qua từ đầu dây bên kia điện thoại: Em vẫn chưa đi à?

Nghe vậy, Lâm Vụ thầm nghĩ:

"Chưa, chẳng phải tổng giám đốc Trần cũng vậy sao?"

Trần Trác nhướng mày:

"Sao em biết tôi chưa đi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!