"Công chúa.
Ta yêu em..."
Người công chúa không thể phản ứng, như bị đóng băng, đôi mắt nàng rũ xuống, định nói lại thôi.
Chàng hoàng tử đang đứng trước mặt đã từng là người bạn thân nhất của nàng, kí ức của nàng đều có sự xuất hiện của hắn.
Nhưng hắn đã nói từ lâu đã không coi nàng là bạn.
Hắn yêu nàng đến điên dại.
Còn nàng lại chẳng thể đáp lại thứ tình cảm ấy.
Nàng không biết mình phải tiếp tục cuộc trò chuyện này thế nào.
Dưới hàng ghế khán giả, mọi ngườiđã hơi rơm rớm nước mắt.
Có những tình yêu đơn phương khiến người ta cảm thấy đau khổ, day dứt thậm chí dằn vặt trong ghen tuông.
Nhưng cũng có những mối tình đơn phương nhẹ nhàng như một cơn cảm nắng, khiến ta trải nghiệm được những cảm xúc nhớ nhung một người, xao xuyến khi gặp mặt, e thẹn khi nhìn thấy và vui vẻ cả ngày khi được nói chuyện cùng.
Hoàng tử đã trải qua tất cả những thứ ấy.
Chàng khao khát có được tình yêu của công chúa.
Chàng chưa hề một lần nào đòi hỏi công chúa phải đáp trả lại.
Đây là sự cố chấp ngu ngốc của riêng chàng.
Dù biết mình sẽ bị từ chối, nhưng chàng vẫn muốn dũng cảm bày tỏ tấm lòng của mình.
"Em không yêu ta, không thương ta...! Nhưng ta yêu em, thương em rất đậm sâu...! Từ nay về sau, giữa chúng ta chỉ còn là kí ức..."
Đôi mắt của hoàng tử đỏ ửng, giống như chỉ cần một cái chớp mắt nhẹ, cũng đủ khiến những giọt nước mắt đua nhau rơi xuống.
"Ta dõi theo em...! Công chúa của ta..."
Một lần cuối cùng, chàng cúi đầu chào cô công chúa mình đã từng yêu đến mù quáng.
"Ta không yêu em nữa...! Hi vọng lần tới có gặp lại...! Em vẫn là công chúa nhỏ...! xinh đẹp mà ta từng yêu." Hi vọng kiếp sau chúng ta đừng gặp nhau nữa...! Để ta một lần được làm chính ta.
Công chúa biết, làm gì có thứ gọi là lần tới nữa...! Một lần chia xa...! chính là mãi mãi.
Ở bên nhau lâu đến vậy, cô chẳng thể buông tay dễ dàng.
Nhưng hoàng tử còn khó khăn hơn cô.
Từ bỏ một người mình yêu...! Có khi nào là dễ...
Công chúa đã chẳng còn giữ được chàng nữa rồi...!
Đèn trên sân khấu tắt, không gian chìm trong bóng tối, tiếng hát kết thúc vở kịch vang lên.
Vừa ảm đạm thê lương, vừa là niềm vui chúc người hạnh phúc.
Cả hội trường nhỏ tràn ngập trong tiếng vỗ tay.
Không ai để ý đến hai bạn học đang hôn nhau trong góc nhỏ tối tăm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!