Ngọn đuốc sáng rực, soi rõ những gương mặt quen thuộc, kiên cường.
Tiếng gươm giáo sát phạt vang trời, bất kỳ lúc nào cũng có thể có người ngã xuống.
Cấm quân vạn người.
Thân binh chỉ vài trăm.
Dùng trứng chọi đá—là điều đại kỵ trong binh pháp.
Tổ mẫu đưa mắt nhìn quanh, giọng trầm lạnh, từng chữ nặng như núi:
"Chính vì các ngươi nguyện lấy thân mình bảo vệ ta, ta càng không thể để các ngươi vì ta mà uổng mạng."
"Phủ Trung Dũng Hầu ta, xưa nay chỉ có trung thần nghĩa sĩ!"
Cánh cổng phủ bật mở.
Tiếng c.h.é. m g.i.ế. c ngoài kia cũng thoáng ngưng lại.
Lão phu nhân dẫn cháu gái, thân mặc giáp nhẹ, tay cầm trường kiếm, hiên ngang bước ra trước cổng phủ.
"Nghe nói có người muốn tìm ta?"
Bà cười nhạt. Vậy ta đến.
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage:
*Nếu:
👉Truyện của tui hợp gu bạn
👉Bạn muốn đề cử bộ nào đó xứng đáng với tiêu chuẩn của page*
Máu và lửa nhuộm đỏ mái tóc bạc, nhưng dáng đứng vẫn vững chãi, nụ cười vẫn ung dung như cũ.
"Ta đã hơn bảy mươi tuổi, không đáng để các ngươi nhọc lòng tương tranh. Thống lĩnh cấm quân đâu? Dẫn đường đi!"
Bốn bề lặng như tờ.
Một con chiến mã chợt từ xa lao tới, hí dài một tiếng, dừng lại trước phủ Trung Dũng Hầu…
Người kia vừa hiện thân, sắc mặt quen thuộc, mở miệng đã hỏi:
Tiểu Cửu đâu rồi?
Đúng vậy, hắn chính là cữu cữu của Cửu công chúa, đệ đệ ruột của Du phi.
Từ bên trong vọng ra tiếng thét the thé của Cửu công chúa:
Cữu cữu!
Thân binh lập tức áp giải nàng, thô bạo ném ra trước cửa phủ.
Nàng ta bị trói chặt, không thể nhúc nhích, chỉ còn biết gào lên giữa trời đất:
"Cữu cữu! Bọn chúng bắt nạt con! Người nhất định phải làm chủ cho con!"
Kiếp trước, ta từng gõ trống đăng văn, dâng sớ kêu oan cho tổ phụ tổ mẫu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!