Giờ Dậu, khắc đầu tiên.
Mây đen vần vũ, ánh trời mờ mịt.
Tổ phụ vẫn chưa trở về.
Người trong cung lại đến.
Thánh chỉ ban xuống, yêu cầu ta và tổ mẫu vào cung diện thánh.
Nếu không, cấm quân sẽ lập tức đốt trụi phủ Trung Dũng Hầu!
Tên công công dẫn đầu nhếch môi cười nhạt:
Mời hai vị đi cho.
Ta tiến lên một bước, không nhìn hắn, mà đưa tay kéo một tiểu cung nữ đứng cạnh.
Chợt giật mũ, rút trâm.
Nàng ta lập tức luống cuống.
Dưới lớp cải trang, lộ rõ dung nhan kiêu sa của Cửu công chúa!
Khắp sân náo động.
Cửu công chúa định phản kháng, lại bị ta đẩy ngã lăn xuống đất.
Rồi ta giẫm mạnh lên người nàng, khiến nàng không thể cựa quậy.
Lũ công công hoảng loạn định xông tới, nhưng hộ vệ phủ ta đã sớm chắn thành hàng vững chãi—tường đồng vách sắt, không cho ai xâm phạm.
Tên công công dẫn đầu nhìn Cửu công chúa đầy lo lắng, rồi nghiêm mặt quát ta:
"Tống cô nương, ngươi đây là muốn làm gì? Người trong cung há là hạng ngươi có thể sỉ nhục?"
Ta lạnh lùng đáp, chân càng ấn mạnh:
"Hôm nay ta muốn sỉ nhục đấy, thì sao?"
Cửu công chúa dưới chân ta gào lên giận dữ:
"Tống Nhược Từ! Ta nhất định sẽ băm ngươi ra trăm mảnh!"
Ta cúi đầu, nhìn thẳng đôi mắt độc địa giống hệt như đời trước, cuối cùng nở một nụ cười:
"Cửu công chúa, ta chờ ngươi đến băm ta ra trăm mảnh."
-------------
Một tên công công ở góc sân định lẻn ra báo tin.
Tổ mẫu liếc mắt ra hiệu, hộ vệ lập tức đá văng hắn, bắt sống ngay tại chỗ!
Tên công công kia giận dữ quát:
"Các ngươi muốn tạo phản sao?"
Tổ mẫu thong thả đứng dậy, giọng lạnh như băng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!