Chương 1: (Vô Đề)

Năm ấy ta sáu tuổi, ta theo tổ mẫu vào chùa lễ Phật.

Khi ấy ta còn thơ dại, mới chạm cửa Phật, nào có tâm thành kính?

Thấy pho tượng Phật vàng lấp lánh, ta chẳng cúi đầu hành lễ, chỉ nghiêng đầu cười khẽ, như thể cố nhân gặp lại chốn xưa.

Lão trụ trì nhìn ta thật lâu, cất giọng ôn hòa: "Kiếp trước, ngươi là một ngọn nến nhỏ trước Phật."

Duyên trần mỏng manh, duyên Phật lại sâu đậm, thanh quý khôn cùng.

Khi ấy, ta còn quá ngây thơ, nào hay một quẻ thượng thượng xăm như thế, lại ẩn giấu bi thương chia ly vô tận.

Sinh ly tử biệt, nương náu dưới tòa sen Quan Âm, rồi mất trong ngôi chùa đổ nát.

Mười năm một giấc mộng, từng chuyện từng chuyện, đều ứng với lời tiên tri năm nào.

Duyên trần mỏng, duyên Phật sâu.

Chỉ e, hai chữ "thanh quý", lão trụ trì đã tính sai.

Một nữ tử c.h.ế. t nơi vũng bùn, thanh quý ở chỗ nào?

Nhưng khi ta mở mắt lần nữa, trước mặt đã chẳng còn tuyết rơi, chẳng thấy Quan Âm.

Thời gian quay ngược về mùa xuân năm ta mười bốn tuổi.

Phủ Trung Dũng Hầu khi ấy vẫn phồn hoa rực rỡ, thanh mai trúc mã ân tình sâu đậm.

Chỉ có giọt chu sa mọc giữa mi tâm, như nhắc nhở ta—

Đêm tuyết rơi, nơi chùa đổ nát.

Lời hứa "kiếp sau" ta báo đáp cho người, Phật đã nghe thấy.

……………………

Năm mười bốn tuổi, cô nương phủ Trung Dũng Hầu làm ba việc.

Đêm xuân, ta bước vào thư phòng của tổ phụ.

Ta cầu xin người lưu ý một tiểu quan vô danh trong quân.

Một năm sau, kẻ đó sẽ đầu quân cho địch, ngụy tạo chứng cứ, vu hãm tổ phụ tội thông đồng bán nước, đóng đinh người vào cột sỉ nhục.

Tổ mẫu cũng vì nỗi uất ức, khí huyết công tâm, mà mất trên xe ngựa, khi đang trên đường vào cung kêu oan.

Ánh trăng như nước, tổ phụ nhìn ta thật lâu.

Người không hỏi vì sao ta biết tên tiểu quan kia, cũng chẳng lấy làm kinh ngạc chuyện ta hiểu rõ triều chính.

Chỉ khẽ hỏi: "Nghe nói đêm qua con gặp ác mộng, giờ đã đỡ hơn chút nào chưa?"

Ánh nến leo lét, bóng người mờ ảo.

Giọng nói ôn hòa của tổ phụ vẫn như thuở nào, chẳng phải dáng vẻ lạnh băng trong linh đường.

Ta cụp mi, suýt nữa nước mắt tuôn.

Mùa hạ, ta thường lui tới Trấn Quốc Tự.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!