Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Tri Du bay đến thành phố H.
Thẩm Tâm đã ra khỏi nhà vào sáng sớm để tiến hành buổi phỏng vấn lần thứ hai.
Có bài học kinh nghiệm từ lần trước, nên lần này Diệp Tri Du đã bỏ tiền riêng cử vài vệ sĩ đến cho cô, bảo đảm cho cuộc phỏng vấn tiến hành thuận lợi.
Giờ Đào Hạo Nhiên đã trở về thành phố H, thật ra anh ta cũng yên phận hơn khá nhiều.
Phỏng vấn lần này không có gì việc ngoài ý muốn cả, nói thật thì cái người tên Âu Dương Thiên kia trông còn đẹp trai hơn nhiều so với trong ảnh.
Nếu bạn là một hướng dẫn viên du lịch, đương nhiên vẻ ngoài đẹp sẽ làm cho khách du lịch thích hơn.
Nhưng nếu quá đẹp thì lại gặp chút phiền toái.
Đừng hỏi sao cô lại biết
"Anh tên là Âu Dương Thiên?" Thẩm Tâm nhìn thanh niên đẹp trai trước mặt hỏi lại lần nữa.
Âu Dương Thiên gật đầu, mỉm cười.
Nụ cười ấy vô cùng cuốn hút, vô cùng hợp với nghề hướng dẫn viên du lịch: Đúng vậy.
"Ồ, việc là thế này, anh Âu Dương………"
Thẩm Tâm mới nói đến đây thì Âu Dương Thiên ngắt lời:
"Tôi họ Âu, không phải họ Âu Dương."
……….. Thẩm Tâm có hơi ngơ ngác.
Ồ?
Âu Dương Thiên giải thích:
"Tôi họ Âu, tên Dương Thiên. Cũng hay bị hiểu nhầm như này."
Thẩm Tâm: ………
Khi bố mẹ cậu đặt cái tên này cho cậu thì đúng là có ý tưởng độc đáo đấy.
Nhưng cô cũng được xem là một hướng dẫn viên du lịch khá trải đời, vậy nên rất nhanh chóng tiếp nhận được cái tên này:
"Được rồi, anh Âu. Tôi xem trên hồ sơ của anh thì được biết là ngày trước anh cũng từng làm hướng dẫn viên du lịch rồi. Vậy tại sao sau đó lại nghỉ vậy?"
Âu Dương Thiên thẳng thắn đáp:
"Bởi vì đoàn tôi dẫn có hai cô gái nhỏ, rồi bỗng xích mích với nhau. Hai cô ấy vốn là bạn thân đi du lịch cùng nhau. Cuối cùng sau khi đi du lịch xong thì quay ra tuyệt giao luôn."
Thẩm Tâm: ………
Thấy không, cô bảo rồi mà? Vẻ ngoài đẹp quá cũng có nhiều buồn phiền lắm đó.
Cô lại nhớ đến ngày trước dẫn đoàn xem mắt, có vị khách nữ khiếu nại cô.
Giờ cô nhìn thấy Âu Dương Thiên thì sinh ra cảm giác đồng cảm sâu sắc:
"Thế tại sao giờ anh lại muốn trở về làm hướng dẫn viên du lịch vậy? Xin lỗi thứ cho tôi nói thẳng, rất có thể về sau vẫn sẽ phát sinh tình huống tương tự như vậy."
Âu Dương Thiên cũng bộc lộ ra vẻ đau khổ: "Tôi biết chứ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!