Thẩm Tâm nhìn hồ sơ của Âu Dương Thiên, thấy cũng không tệ lắm, nên thông báo anh ta đến phỏng vấn.
Thời gian phỏng vấn là vào ngày thứ hai.
Vì công ty vẫn chưa lắp đặt xong nên hẹn địa điểm phỏng vấn ở ngoài.
Địa điểm phỏng vấn lần này do Diệp Tri Du chọn.
Vì tránh gặp tình huống như lần trước, anh còn cử vài vệ sĩ riêng đến.
Cộng thêm Âu Dương Thiên, Thẩm Tâm nhắn thông báo cho tổng cộng 10 người.
Có thể tuyển được một nửa trong số ấy thì cô đã vui lắm rồi.
Sau khi bận việc xong, cô đang định nhắn tin cho Diệp Tri Du bàn chuyện tuyên truyền cho công ty.
Tựa như tâm ý tương thông, cô vừa cầm điện thoại lên thì Diệp Tri Du đã gửi nhắn tin cho cô.
Diệp Tri Du: Chiều mai rảnh không em?
Thẩm Tâm: Có anh.
Sao vậy?
Diệp Tri Du: Ừ, chẳng phải ba em bảo để chúng ta yêu đương thêm nữa sao? Rủ em đi hẹn hò.
Thẩm Tâm: ……..
Cô thấy đúng là người thường với tổng tài bá đạo không giống nhau mà.
Vội đến mức này, mà anh còn nghĩ đến việc hẹn hò.
Diệp Tri Du: Sau khi tan tầm anh đến đón em.
Thẩm Tâm: Mấy giờ anh tan làm?
Diệp Tri Du: Tan làm đúng giờ.
Thẩm Tâm vui vẻ cong môi, gửi tin nhắn cho anh: Chúng ta hẹn gặp nhau ở công ty nhé.
Mấy ngày hôm nay, chiều nào Thẩm Tâm cũng chạy đến công ty.
Cô đến xem công ty sửa sang đến đâu rồi, chỉ sợ công nhân lười biếng.
Cô làm vậy cũng vừa muốn trông coi vừa muốn giảm bớt công việc cho Diệp Tri Du.
Việc sửa sang công ty bên này đã có cô lo liệu, Diệp Tri Du có thể yên tâm hơn.
Chiều hôm sau, cô đến công ty như thường lệ.
Việc trang trí được hoàn thành hơn phân nửa rồi.
Theo đúng tiến độ thì tầm nửa tháng nữa là xong.
Thời gian thi công chỉ đến 6 giờ tối.
Đúng 6 giờ thì nhóm công nhân bắt đầu dọn dẹp.
Diệp Tri Du cũng đúng giờ xuất hiện trước mặt Thẩm Tâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!