Chương 42: (Vô Đề)

Edit: Gà

Diệp Tri Du vừa dứt lời, Thẩm Vọng đã cuộn tay thành quả đấm.

Thẩm Tâm vừa mới về nhà được vài ngày đã nhảy ra một tên đàn ông bảo muốn kết hôn với con bé, để con bé làm bà Diệp?

"Tôi thấy cậu mơ mộng nhanh quá đấy."

Thẩm Vọng lạnh lùng lên tiếng.

Diệp Tri Du nói:

"Tôi biết anh và chú Thẩm đều yêu thương Thẩm Tâm, nhưng cô ấy không thể nào cả đời không lấy chồng được."

"Chuyện này không cần cậu lo lắng."

Thẩm Vọng lạnh lùng thêm vài phần, quả đấm đang rục rịch,

"Những lời cậu vừa nói kia, Tâm Tâm đã đồng ý rồi à?"

Câu hỏi này hỏi đúng vào chỗ đau của Diệp Tri Du, sắc mặt anh lập tức thay đổi.

Thẩm Vọng nhìn dáng vẻ đó của anh đã biết Thẩm Tâm chắc chắn chưa đồng ý, bỗng nhiên anh ấy bật cười:

"E rằng do Diệp tổng đồng ý từ một phía thôi."

Diệp Tri Du: …

"Nếu Tâm Tâm đã không có ý, vậy nhờ Diệp tổng sau này không được quấy rầy con bé nữa. Con bé muốn mở công ty hay muốn làm chuyện gì khác đã có nhà họ Thẩm giúp con bé." Lời này của Thẩm Vọng trực tiếp loại Diệp Tri Du.

Diệp Tri Du hiển nhiên không nghe theo lời anh ấy, anh nhướng mày hỏi ngược lại Thẩm Vọng:

"Sao anh biết được Thẩm Tâm không có ý với tôi? Khoảng thời gian này người luôn bên cạnh cô ấy chính là tôi, không phải anh, tôi nghĩ tôi là người hiểu rõ hơn anh nhiều."

Thẩm Vọng định rời đi nhưng nghe được lời này thì dừng bước nhìn anh:

"Vậy ý của Diệp tiên sinh đây là nhất định phải có được em gái tôi?"

"Chúng tôi chỉ nói yêu đương bình thường, không có ai muốn chiếm ai cả."

Thẩm Vọng nhíu mày:

"Cậu nằm mơ nói yêu đương đi."

Mắt thấy Thẩm Vọng sắp không nhịn được, đang muốn dùng bạo lực nguyên thủy nhất để giải quyết vấn đề, Thẩm Tâm vội đi ra:

"Anh ơi, hai người nói chuyện lâu vậy còn chưa xong sao?"

Diệp Tri Du thấy cô chỉ mặc mỗi váy đi ra nên vội cởi áo khoác âu phục của mình khoác lên vai cô:

"Bên ngoài lạnh lắm, cô cứ vậy chạy ra đây à?"

Thẩm Tâm chưa trả lời anh thì Thẩm Vọng đã lấy áo của Diệp Tri Du ra ném lại cho anh:

"Không cần cậu bận tâm."

Anh ấy vừa nói vừa khoác áo mình lên vai Thẩm Tâm, cứng rắn kéo cô quay vào trong.

Diệp Tri Du tùy ý vắt áo trên tay, buồn bực nới lỏng cà vạt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!