Chương 29: (Vô Đề)

Edit: Mộc Tử Đằng

Tuy rất động tâm nhưng Thẩm Tâm vẫn cố nhịn mà từ chối Diệp Tri Du.

Thẩm Tâm: Không được không được đâu, để lần sau đi.

Lần sau? Diệp Tri Du nghĩ ngợi một lúc mới trả lời cô: Cũng được.

Thẩm Tâm: …

Do sáng hôm sau còn phải dậy sớm dẫn đoàn, Thẩm Tâm ăn xoài xong thì đi ngủ liền. Hôm sau Thẩm Tâm cũng dậy rất sớm, không ngờ Tạ Khai Hoài hôm nay không đi học còn dậy sớm hơn cả cô.

Lúc Thẩm Tâm xuống lầu thì thấy cậu ta ngồi khoanh tay trước bàn ăn, việc này cực kỳ bất ngờ:

"Hôm nay cậu định ra ngoài chơi à? Dậy sớm thế."

Tạ Khai Hoài nhìn cô, đáp một tiếng:

"Không ngủ được còn không bằng dậy sớm chút."

"Ôi, ai chọc cậu giận vậy?" Thẩm Tâm vừa lấy đĩa đồ ăn sáng mà dì giúp việc nấu vừa hỏi cậu ta.

"Đương nhiên là chị rồi!" Tạ Khai Hoài giận dỗi nói.

Bàn tay đang cầm nĩa ghim thịt xông khói của Thẩm Tâm hơi ngừng lại, cô thấy mình rất oan uổng:

"Hình như gần đây chị đâu có chọc gì cậu đâu."

Tạ Khai Hoài vỗ bàn một cái, nhìn cô:

"Thẩm Tâm, chúng ta cũng quen biết bao năm rồi, chị còn đối xử với người ngoài tốt hơn tôi nữa!"

Gì? Thẩm Tâm nhíu mày, lúc cô và Lý Thù Đường học năm nhất đã ăn cơm với Tạ Khai Hoài, tính thế thì cũng xem như quen biết được nhiều năm rồi. Tuy nhiên người ngoài trong miệng cậu ta là ai? Cậu nói ai vậy?

"Còn có thể là ai chứ, đương nhiên là Diệp Tri Du!"

Lúc Tạ Khai Hoài nói tên của Diệp Tri Du lên, cũng hung tợn như khi Diệp Tri Du nhắc đến tên cậu ta vậy.

Thẩm Tâm bình tĩnh lại, cảm thấy hình như mình thật sự đối xử với Diệp Tri Du tốt hơn tí:

"Nói thế này, mặc dù chị biết anh ấy không lâu bằng cậu nhưng anh ấy cũng rất tốt với chị nha."

Tạ Khai Hoài nghe thấy lời này thì không vui nổi:

"Chẳng lẽ tôi không tốt với chị? Bây giờ chị đang ăn thịt xông khói do tôi rán đấy!"

…Khụ! Thẩm Tâm suýt nữa đã phun hết thịt xông khói trong miệng ra.

"Chị thử nói tôi bỏ thuốc sổ vào xem!" Tạ Khai Hoài nhận ra được ý đồ của cô, liền nói lời cay nghiệt ngay.

Thẩm Tâm lại ho khan vài tiếng nữa, cố nuốt thịt xông khói trong miệng xuống, cầm ly sữa bò bên cạnh lên uống một ngụm:

"Không phải mà, trong nhà còn có dì nấu ăn, sao lại để Tạ đại thiếu gia tự mình ra tay được?"

Tạ Khai Hoài hừ một tiếng:

"Cái này gọi là tâm ý đó hiểu không? Chị có cảm nhận được không?"

Thẩm Tâm: …

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!