Edit: Mộc Tử Đằng
Sáng ngày hôm sau, Thẩm Tâm đến sân bay sớm nửa tiếng, cô đứng ở cửa xuống máy bay chờ các thành viên trong đoàn du lịch.
Sau khi thấy tin thông báo chuyến bay hạ cánh đúng giờ, Thẩm Tâm bèn giương lá cờ của công ty du lịch lên, để các thành viên sau khi ra ngoài có thể nhìn thấy được.
"Đó không phải là hướng dẫn viên Thẩm sao?"
Vợ chồng họ Vương là hai người ra ngoài đầu tiền, vừa liếc mắt đã trông thấy Thẩm Tâm. Cô vẫy tay với họ, cười chào hỏi:
"Anh Vương chị Vương, lại gặp nhau rồi!"
Những thành viên khác theo sát phía sau họ, nhanh chóng tìm được Thẩm Tâm. Thẩm Tâm dẫn mọi người đến một chỗ rỗng rãi hơn, dựa theo danh sách bắt đầu điểm danh.
Trịnh Hi Nghiên.
Có. Một nữ sinh tóc ngắn ngang vai giơ tay lên,
"Bên cạnh em là hai bạn Lưu Nguyệt và Hoàng Tịnh Y."
Thẩm Tâm ngẩng đầu lên nhìn, nữ sinh đang nói chuyện là một trong ba học sinh cấp ba vào đoàn lần này, có lẽ do đi du lịch nên em ấy còn trang điểm nhạt. Nữ sinh tên Lưu Nguyệt đứng bên cạnh cô bé đó cũng trang điểm giống vậy, lúc này đang nghịch điện thoại.
So sánh với hai người đó, người tên Hoàng Tịnh Y trông giản dị hơn rất nhiều, cô bé mang một cái kính, không trang điểm, nhìn qua khá hướng nội.
Thẩm Tâm gật đầu, đánh dấu vào tên của ba người, rồi tiếp tục điểm danh: Giang Tiếu.
Một người đàn ông trẻ tuổi im lặng giơ tay lên, sau đó bỏ tay vào túi. Anh ta mặc một cái hoodie xám có mũ, mũ áo được đội ngay ngắn trên đầu, che hơn phân nửa khuôn mặt của anh ta.
Bên ngoài áo hoodie còn mặc thêm một chiếc áo khoác màu đen, hai tay của anh ta đều bỏ vào túi áo khoác ngoài, vùi đầu rụt cổ, nhìn còn hướng nội hơn cả Hoàng Tịnh Y.
Thẩm Tâm hỏi anh ta: Anh là Giang Tiếu.
Người đàn ông vẫn không lên tiếng, chỉ gật đầu một cái.
Thẩm Tâm đánh dấu lên tên của anh ta, vị Giang Tiếu này có lẽ không phải kiểu người hướng nội, chẳng qua đơn giản là không muốn để ý tới người khác mà thôi.
Sau khi kiểm tra đoàn viên xong, Thẩm Tâm cất tài liệu đi, giơ lá cờ nhỏ lên dẫn họ đến chỗ xe đậu.
Trên xe, Thẩm Tâm theo thông lệ nói một tràng dài hoan nghênh mọi người đến đây, nhân tiện giới thiệu sơ qua hành trình năm ngày tiếp theo. Do hiện giờ thời gian không còn sớm nữa, nên điểm đầu tiên trong hôm nay là dẫn mọi người đi dùng bữa trưa.
Thành phố H là thành phố nổi tiếng về du lịch, có núi có sông và đồ ăn đa dạng. Vì sau khi ăn xong sẽ đi tham quan một ngọn núi nhỏ, sẵn tiện ngồi thuyền đi dạo trên hồ, nên địa điểm ăn cơm trưa cũng được chọn gần đó.
Lúc ăn cơm Thẩm Tâm luôn quan sát thành viên trong đoàn, anh chị Vương nhìn qua vẫn yêu thương như cũ, ba nữ sinh trung học thì khá ồn ào, thấy cái gì cũng muốn chụp ảnh, còn vị Giang Tiếu kia, đến giờ Thẩm Tâm chưa nghe anh ta nói một câu…
Tại sao cô cứ có dự cảm xấu thế này?
Không, Thẩm Tâm, mày đừng tự hù dọa mình.
Thời tiết buổi chiều rất đẹp, Thẩm Tâm theo lịch trình dẫn mọi người ngồi thuyền du ngoạn trên hồ. Ba học sinh cấp ba kia dường như rất mong chờ được ngồi thuyền, nghe sắp được đi thì hét lên chạy ra bờ hồ.
Thẩm Tâm tập họp mọi người ở chung một chỗ, rồi tự mình đi mua vé, sau đó đưa khách lên thuyền rồi bản thân mới đi lên sau cùng.
"Hoàng Tịnh Y, mau giúp bọn tớ chụp tấm ảnh đi, nhanh lên nào!" Trịnh Hi Nghiên và Lưu Nguyệt đứng bên lan can, chỉ huy Hoàng Tịnh Y chụp ảnh. Thẩm Tâm cảm thấy hơi kỳ lạ, hôm nay Hoàng Tịnh Y luôn chụp ảnh cho hai người kia, còn cô bé đó dường như chưa chụp tấm nào.
Thẩm Tâm nghĩ ngợi một lúc, bèn đi lên hỏi Hoàng Tịnh Y:
"Có cần chị chụp giúp ba người bọn em không?"
Hoàng Tịnh Y cầm máy ảnh nhìn cô, nhanh chóng lắc đầu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!