Trì Tích Đình thả lỏng đầu óc một lúc lâu mới có thể quên đi nội dung của bài viết kia, chống cằm tiếp tục lướt Tiểu Hồng Thư.
Toàn là các bài review quán ăn hoặc công thức nấu ăn. Anh lưu một loạt bài, nghĩ bụng phải tìm cơ hội thử từng chỗ một mới được.
Ví dụ như nhà hàng Thanh Đình Hiên này.
Anh thật sự rất muốn đến ăn thử.
Nhà hàng nằm ngay gần tập đoàn họ Chử, không gian thanh lịch, thực đơn đa dạng, nguyên liệu chất lượng cao và ổn định. Ngoại trừ đắt ra thì không có khuyết điểm nào khác.
À không. Đắt chính là một khuyết điểm.
Trì Tích Đình đọc đánh giá một lúc lâu, càng xem càng rung động. Giằng co mãi, cuối cùng anh cũng cắn răng quyết định, tháng này nhất định phải đi ăn thử một bữa.
Có khổ gì cũng không thể để cái miệng mình khổ.
Đời trước chưa kịp hưởng thụ, đời này bù lại thì làm sao nào.
Thời gian lười biếng lúc làm việc luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã sắp đến giờ tan ca. Trì Tích Đình im lặng cả buổi chiều, hiếm hoi lắm mới có tin nhắn WeChat vang lên.
[Trì Hòa Viên]: Tôi phải tăng ca, hết giờ anh tự mà về
Trì Hòa Viên hiện đang là chuyên viên bảo trì hệ thống của bộ phận kỹ thuật. Đối với dân kỹ thuật mà nói, tăng ca là chuyện thường ngày, làm việc quanh năm suốt tháng đã thành lẽ hiển nhiên.
Công việc bảo trì hệ thống vừa vất vả vừa không được tôn trọng. Khi hệ thống hoạt động bình thường, chẳng ai nghĩ đó là nhờ công kỹ thuật viên, nhưng chỉ cần hệ thống sập mọi người lại lập tức đổ lỗi cho họ làm việc không tốt.
Nếu không tính đam mê và tiền bạc... Công việc này chỉ có đứa ngu mới chịu làm.
Trì Tích Đình liếc nhìn tin nhắn rồi trả lời một chữ "OK".
Khung chat hiển thị "Đối phương đang nhập tin nhắn..." rồi biến mất, lại xuất hiện rồi lại biến mất. Trì Tích Đình nhìn chằm chằm một lúc lâu, nghĩ xem rốt cuộc Trì Hòa Viên muốn nói gì với anh mà phải do dự lâu như vậy.
[Trì Hòa Viên]: Hôm nay đã quen việc chưa?
Cực kỳ trang trọng. Cực kỳ chuẩn mực.
Trì Hòa Viên thấy mình vừa là em trai, vừa là ma cũ ở công ty nên thương tình ban chút an ủi nhân đạo cho ma mới như Trì Tích Đình.
Trì Tích Đình khá ngạc nhiên, sau khi nghĩ kỹ thì trả lời lại.
[Trì Tích Đình]: Cũng ổn ổn.
Trì Hòa Viên có vẻ chỉ hỏi một câu cho có, không quan tâm đến câu trả lời của Trì Tích Đình, ừ một tiếng rồi không để ý đến anh nữa.
Trì Tích Đình cũng không quan tâm, còn khoảng nửa tiếng nữa là đến 5 giờ, anh cảm thấy tâm trạng thật nhẹ nhõm. Sau khi uống nốt chút nước dừa còn lại, anh sắp xếp chút thời gian đi vứt rác, vào nhà vệ sinh một lát, rồi quay lại làm chút gì đó nữa, thế là gần như có thể tan ca rồi.
Quả nhiên không phải làm thêm giờ thì không khí lúc nào cũng ngọt ngào.
Trì Tích Đình vứt rác xong trở về thì gặp Lê Dạng ở cửa phòng làm việc của nhóm C.
"Hello" Lê Dạng đi nhanh vài bước đến trước mặt Trì Tích Đình, ôm tài liệu chào anh với nụ cười. Cô chợt nhớ ra điều gì đó bèn nói: "Ê, hình như tôi chưa thêm WeChat của cậu, chúng ta thêm bạn đi"
"OK."Trì Tích Đình gật đầu.
Khi đưa mã QR cho Lê Dạng quét, anh ngẩng mắt lên theo phản xạ rồi tình cờ nhìn thấy Hoắc Hựu Thâm bước vào phòng làm việc của nhóm A với vẻ mặt lạnh lùng, tay nhét trong túi.
Này phải công nhận đấy, Hoắc Hựu Thâm thực sự mang đầy đủ đặc điểm của nam chính luôn.
Họ trong tên là họ chỉ dành riêng cho nam chính, diện mạo thì thuộc kiểu lạnh lùng, u ám điển hình, tính cách cũng... khá là khó ưa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!