Trì Tích Đình ngồi không cũng hứng trọn mọi ánh mắt của người đời.
Lê Dạng và Hoắc Hựu Thâm thì khỏi phải nói, dù sao hiện tại trên danh nghĩa chính là cuộc cạnh tranh giữa ba người bọn họ, sau hơn một tháng tiếp xúc cũng đã có sự hiểu biết nhất định về năng lực của đối phương.
Trì Tích Đình đã nắm được cơ bản tình hình.
Bỏ qua hào quang nam chính, năng lực của Hoắc Hựu Thâm thật ra chỉ ở mức trung bình, có sự nhiệt huyết và khả năng sáng tạo nhất định, nhưng các phương án do cậu ta đưa ra thường có một vấn đề: rất đột phá táo bạo nhưng lại thiếu đi sự tỉ mỉ và tinh tế, phân tích vẫn chưa được toàn diện.
Lê Dạng thì lại mắc phải cái tật hay do dự rối rắm và tự làm khó chính mình.
Nếu không có sự xuất hiện của Trì Tích Đình, theo diễn biến cốt truyện ban đầu thì người được lên chính thức cuối cùng sẽ là Lê Dạng và Hoắc Hựu Thâm. Hai người này xét ở một mức độ nào đó sẽ bổ sung được cho nhau, cũng là nguồn nhân lực dự trữ rất tốt cho phòng marketing của tập đoàn nhà họ Chử sau này.
Thế mà Trì Tích Đình lại bất ngờ chen chân vào cuộc đua ấy.
Ba chọn hai là đề bài tương đối nhạy cảm.
So với việc cạnh tranh thuần túy vị trí số một, ba chọn hai thực ra còn hàm chứa chút yếu tố hợp tác.
Nếu không thể trở thành người đứng nhất, chỉ cần đảm bảo mình không phải người cuối cùng là được rồi.
Cũng không cần coi tất cả mọi người là kẻ địch, chỉ cần nhắm vào một người là đủ.
Đây mới là cách làm của người khôn ngoan.
Nhận thấy ánh mắt của Hoắc Hựu Thâm đang chiếu thẳng về phía mình, Trì Tích Đình đánh giá cậu ta cao hơn một chút.
Ồ, nam chính vẫn có não đấy chứ.
Trì Tích Đình không quan tâm lắm, hỏi thẳng Hoắc Hựu Thâm: "Ưu tiên phụ nữ trước nhé?"
Hoắc Hựu Thâm hơi giật mình, lúc này mới quay đầu nhìn Lê Dạng, các ngón tay khẽ co lại, gật đầu: "Ừ"
Trì Tích Đình nhướn mày, ra hiệu cho Lê Dạng chọn dự án trước.
Lê Dạng ngơ ngác nhìn Trì Tích Đình, do dự một lát rồi lại nhìn sang màn hình lớn, cau mày mím môi mãi mà vẫn không thể đưa ra quyết định.
Thực ra dự án đầu tiên là phù hợp nhất với cô.
Chỉ là cô không rõ cốt lõi của dự án này là gì, không dám tùy tiện lựa chọn.
Nếu như dự án đó không quan trọng bằng hai cái còn lại, hoặc chỉ cần ngang bằng thôi, thì lựa chọn ấy đã thua ngay từ vạch xuất phát.
Thẩm Chi Triết vừa cười vừa vuốt cằm, ánh mắt lướt nhẹ qua người Lê Dạng, có vẻ như đã đoán được lí do cô nàng đang băn khoăn.
Trì Tích Đình nhìn theo ánh mắt của Thẩm Chi Triết, tầm nhìn hai người giao nhau giữa không trung.
Thẩm Chi Triết thần thần bí bí wink với anh một cái.
Trì Tích Đình: "......"
Khùng hã cha.
"Chọn cái đầu tiên đi". Trì Tích Đình thấy Lê Dạng cứ đắn đo mãi, suýt chút nữa thì mở miệng bảo để bọn tôi chọn trước cho rồi cô chọn cái còn lại. Anh thở dài bất lực, đành phải cúi người xuống thủ thỉ giúp cô một tay.
Giọng Trì Tích Đình rất nhỏ, Lê Dạng ngạc nhiên quay đầu lại nhìn anh hết nửa buổi, mi mắt hơi cụp xuống, trầm tư một lúc rồi vẫn quyết định tin tưởng Trì Tích Đình.
"Tôi chọn dự án đầu tiên"
Thẩm Chi Triết nhướn mày, vừa ngạc nhiên vừa tò mò nhìn Trì Tích Đình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!