Phương Bôn thông báo xong thì định đi luôn, Lý Hân vội vàng kéo ống tay áo anh ta lại, đôi môi tái nhợt run rẩy hỏi:
"Anh Phương... anh có biết là chuyện gì không ạ?"
Phương Bôn cau mày, lập tức gạt tay Lý Hân ra tránh bị đụng chạm:
"Tôi biết gì đâu"
Thấy gương mặt nhỏ nhắn của Lý Hân trắng bệch vì căng thẳng, bản tính mềm lòng của Phương Bôn lại trỗi dậy, dịu giọng an ủi:
"Chắc là chuyện công việc thôi, đừng lo"
Chán ơi là chán.
Lãnh đạo chỉ mới gọi lên văn phòng một chuyến thôi mà đã áp lực đến mức này, đúng là tố chất tâm lý quá kém.
Lý Hân được Phương Bôn an ủi thì tâm trạng cũng dịu đi đôi chút, cố gắng cười nói cảm ơn với anh, sau đó nhấc chân đi về phía phòng giám đốc.
Một người đi ra cũng chẳng ảnh hưởng gì đến bầu không khí trong văn phòng.
Trì Tích Đình viết kế hoạch đến mỏi tay, quen thói mở Tiểu Hồng Thư lướt một lúc cho thư giãn.
Có lẽ là do thuật toán nên hơn 70-80% nội dung đề xuất đều xoay quanh các chủ đề về công ty, sếp lớn sếp nhỏ, 20% còn lại thì toàn mấy dạng như 'có XX vạn tiền tiết kiệm thì có thể nằm nhà chơi không được bao lâu?'
Thế nên người ta mới nói Big Data đáng sợ như thế nào, nhìn thấu cả suy nghĩ muốn nằm chơi xơi nước của anh luôn rồi.
Nhưng mà nhắc đến tiền tiết kiệm thì...
Trì Tích Đình nổi hứng mở cả WeChat và Alipay ra xem thử số dư trong tài khoản.
Ồ quao.
Ví của mình chắc chắn là làm từ hành tây.
Chứ không thì tại sao vừa nhìn vào là lại rơi nước mắt thế nhỉ?
Trì Tích Đình đành tạm gác lại ý định nghỉ việc mặc kệ sự đời, rồi lại vô tri lướt thêm vài video nữa, đang định tắt app thì chợt thấy một cái nickname rất đỗi quen thuộc...
Trì Tích Đình đơ mất mấy giây, mạnh dạn nhấn vào xem.
Chủ topic là cô gái lần trước từng post bài kể chuyện yêu thầm sếp.
Bài viết đó cực kỳ hot, thu hút mấy chục nghìn lượt xem, phần bình luận cũng nhộn nhịp người đến hóng chuyện chờ cô nàng cập nhật diễn biến tiếp theo. Mãi đến gần nửa tháng sau chủ topic mới đăng phần tiếp.
Trì Tích Đình vừa hay lướt trúng.
[Chanh Không Chua]: Tôi với sếp hẹn hò rồi, bắt đầu từ tuần trước. Tôi với ảnh đi công tác, sau đó thì... ờm... quan hệ giữa hai người tụi tôi đã tiến thêm một bước.
[Chanh Không Chua]:Sau chuyến công tác, tôi lờ mờ cảm thấy lớp giấy ngăn cách giữa tôi và anh ấy sắp bị chọc thủng rồi. Quả nhiên ngay ngày hôm sau, lúc tan tầm anh mời tôi đi ăn một bữa, ăn xong lại cùng nhau đi dạo trong công viên.
[Chanh Không Chua]:Chính vào buổi tối hôm đó, anh đã tỏ tình với tôi. Mà tôi thì quê ơi là quê, vừa nghe anh nói xong thì bật cười một cái, thế là.... thế là chúng tôi hẹn hò rồi.
[Chiêu Niên]:Vãi, tuyệt cả là vời, vừa nhấn vào đọc thì có ngoại truyện luôn!
[Anh Đào Xong Đời Rồi]:Cô biết mà, ở Tiểu Hồng Thư tụi tui toàn khuyên chia tay thôi...
[Ưu Ưu]:Có người thích sếp trong công ty thật à, tui nghe mà xỉu up xỉu down. Khác gì tự nguyện còng tay vào tù không?
[Trương Tam Ngoài Vòng Pháp Luật]:Phải phân biệt cho rõ nha, giữa hâm mộ với tình yêu khác nhau lắm đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!