Chương 45: Ở lại bên tôi

Tiểu Hồ rút lui sau khi hoàn thành nhiệm vụ đưa Chử Duật và Trì Tích Đình về nhà.

Tủ lạnh nhà Chử Duật được người phụ trách thường xuyên mang rau củ tươi mới tới bổ sung.

Ngoài miệng thì chê bai nhưng Chử Duật vẫn chấp nhận lời đề nghị giúp đỡ của Trì Tích Đình, tùy tiện giao cho anh vài việc rồi bận rộn chiến đấu.

Chử Duật luôn làm việc có quy trình và logic rõ ràng, thông thả ung dung theo trình tự,  xắn tay áo, tháo đồng hồ, rửa tay, sau đó lấy điện thoại ra xem công thức nấu ăn.

Trì Tích Đình ngoan ngoãn rửa rau theo lời sếp, định mang rau đã rửa sạch ra đưa cho Chử Duật thì phát hiện tên này vẫn đang đứng tại chỗ nghiên cứu công thức.

Trì Tích Đình: "......"

Ông cố ơi ông cố.

Ông lố vừa thôi chứ?

"Tôi cứ thắc mắc sao anh cứ đuổi tôi quài..." Trì Tích Đình giả vờ rầu rĩ: "Hóa ra là để lén lút xem công thức nấu ăn đấy à?"

Chử Duật nhướn mày, cũng chẳng ngại bị Trì Tích Đình bắt quả tang. Ánh mắt hắn vẫn dừng trên màn hình điện thoại, sau khi nghiêm túc xem xong mới hờ hững nói: "Làm theo công thức thì tỷ lệ thất bại sẽ thấp hơn"

Trì Tích Đình: "... Cũng đúng ha"

Chỉ là cảm thấy hơi cứng nhắc.

Nấu ăn chẳng phải cần sự sáng tạo hơn sao?

Trì Tích Đình không nói ra nửa câu sau, cũng không ngăn cản Chử Duật tiếp tục nghiên cứu công thức, chỉ lặng lẽ đưa rau cho Chử Duật rồi nhường lại sân khấu cho hắn tự do thể hiện.

Chử Duật có dáng người thẳng tắp, phong thái thanh cao, cổ dài vai thẳng, dáng vẻ khi cúi đầu chăm chú xử lý nguyên liệu giống như đang nghiêm túc đàm phán công việc trong phòng họp.

Kỹ thuật dùng dao của Chử Duật rất tốt, hoặc là do bị ám ảnh bởi sự hoàn hảo, cắt rau có thể nói là đều tăm tắp không sai một ly.

Trì Tích Đình lén lút quan sát một lúc rồi lại quay về 'khu vực làm việc' của mình để rửa rau.

Đang rửa thì đột nhiên nhớ tới vấn đề đã băn khoăn cả ngày, Trì Tích Đình do dự một lát, cuối cùng vẫn mở miệng:

"Hôm nay tôi gặp một cậu nhóc dưới tầng trệt công ty"

Động tác thái rau của Chử Duật dừng lại.

Trì Tích Đình tách củ bách hợp ra từng cánh, vô tình làm nước bắn vào mắt, đành phải dùng mu bàn tay quệt nhẹ theo phản xạ, chớp chớp mắt rồi mới tiếp tục cho bách hợp đã rửa sạch vào rổ.

Bầu không khí trong bếp chợt yên tĩnh, mãi đến khi giọng nói lành lạnh của Chử Duật vang lên mới phá tan sự im lặng ấy.

"Chử Tuần à?"

Không ngờ Chử Duật lại trực tiếp gọi tên Chử Tuần ra như vậy, Trì Tích Đình quay đầu nhìn hắn một cái.

"Vâng". Trì Tích Đình nghĩ nghĩ một chút, cảm thấy đã nói đến mức này rồi thì có giấu giếm cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, thẳng thắn gật đầu.

Chậu bách hợp nhỏ nhanh chóng được rửa sạch. Nhiệm vụ hoàn thành, Trì Tích Đình lại theo quy trình đưa rau đến chỗ Chử Duật.

"Đây ạ, tôi rửa xong rồi". Trì Tích Đình nói.

Chử Duật ừ một tiếng, sau đó quay đầu nhìn Trì Tích Đình, con ngươi đen thẫm dừng lại trên đôi mắt anh một lúc rồi hơi nghiêng đi, ánh nhìn rơi vào sườn mặt của Trì Tích Đình.

"Hai người là..."

Chẳng đợi Trì Tích Đình nói hết, Chử Duật đã bật cười tự giễu:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!