Cuối cùng thì da mặt của Phó Ninh cũng không đủ dày để làm tới mức đó, đàng hoàng yên lặng trả tiền xong, lại bị Trì Tích Đình ép buộc phải nhận phần tiền chia đôi mà anh đưa.
Hai người ăn xong rồi mỗi người một ngả, Phó Ninh còn có hẹn với bạn, Trì Tích Đình sau khi tạm biệt Phó Ninh thì đứng trước nhà hàng chờ Trì Nghiệp đến đón.
Trong lúc đợi, anh lấy điện thoại ra xem một chút.
WeChat riêng tư của chủ nhân cơ thể không có tin nhắn mới nào, Trì Tích Đình nghĩ nghĩ rồi chuyển qua tài khoản công việc xem thử.
Hai group công việc mà anh tham gia vẫn liên tục nhảy thông báo không ngừng.
Trì Tích Đình hờ hững lướt qua một loạt tin nhắn.
Thẩm Chi Triết vẫn đang kiên trì gửi tin trong nhóm "Đi làm chill chill". Có lẽ vì gần đây công việc khá nhiều, lại toàn là những dự án quan trọng, vốn dĩ phòng marketing chẳng mấy khi họp hành, vậy mà dạo này cứ cách hai ba hôm lại có một buổi họp.
Trì Tích Đình còn chưa kịp đọc hết tin phía trên, Thẩm Chi Triết đã gửi thêm một thông báo mới:
[Thẩm Chi Triết]:10 giờ sáng thứ Hai tuần sau họp nhé.
[Thẩm Chi Triết]:Chỉ cần thực tập sinh đến thôi.
Đang bàn chuyện công việc khá sôi nổi, tin nhắn này vừa lên cái là cả nhóm lập tức lặng yên như tờ.
Ồ hô. Hiếm có khó tìm.
Thẩm Chi Triết đích thân gọi các thực tập sinh họp riêng ư?
Có chuyện gì cần thông báo sao?
Dù không liên quan đến nhân viên chính thức nhưng hóng chuyện vẫn là bản tính con người, nhất là chuyện chưa từng xảy ra như thế này thì có là người bình thường không quan tâm thế sự cũng khó lòng mà bỏ qua.
Thật ra từ trước đến giờ Thẩm Chi Triết không quan tâm đến thực tập sinh cho lắm.
Dù gì thì anh ta cũng là nhân sự cấp cao, công việc cực kỳ bận rộn, hết gặp khách hàng lại đi công tác, thời gian đâu mà rảnh rỗi đi đào tạo thực tập sinh, cho họ đến tham dự mấy buổi họp lớn cũng đã là chuyện hiếm lắm rồi.
Vậy mà khóa thực tập này lại ngoài dự đoán.
Thẩm Chi Triết dường như dành cho họ một sự quan tâm đặc biệt.
Dù trong lòng có thấp thỏm đến đâu, nhưng vì người gửi thông báo là lãnh đạo trực tiếp, các thực tập sinh vẫn ngoan ngoãn trả lời một tiếng "đã nhận" vào trong nhóm, ai nấy đều rất quy củ.
Trì Tích Đình thấy mọi người đều đã phản hồi, khẽ thở dài một hơi. Anh vốn chẳng muốn trả lời, nhưng cuối cùng vẫn thỏa hiệp, gửi vào nhóm một con số "1", coi như biểu thị mình đã thấy tin nhắn.
Trì Tích Đình vốn rất ít nói chuyện trong group này. Bình thường mỗi khi nhân viên chính thức gửi thông báo công việc hay cần chỉnh sửa mấy dự án nhỏ vào nhóm, các thực tập sinh khác đều hào hứng đáp lại vô cùng tích cực. Chỉ có anh là như một xác chết nằm im trong nhóm, chẳng hé một lời, sự tồn tại gần như bằng không.
Đừng nói là mấy nhân viên chính thức, đến cả tin nhắn của Thẩm Chi Triết có lúc anh cũng chẳng thèm reply.
Đang ngoài giờ làm việc, mà lại là tin không liên quan đến mình.
Hà cớ gì phải trả lời?
Có lẽ do Trì Tích Đình bình thường vốn rất im ắng trong group nên lần này dù anh có nhắn lại cũng chẳng mấy ai để ý, ngoại trừ chính người gửi tin nhắn.
Thẩm Chi Triết cười hừ một tiếng.
Hình Phán Phán đang đứng bên cạnh báo cáo công việc, nghe thấy thì ngơ ngác ngẩng đầu lên hỏi:
"Giám đốc Thẩm, sao vậy ạ?"
Thẩm Chi Triết đẩy điện thoại úp mặt xuống bàn, chống cằm lật vài trang tài liệu, bình thản nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!