Chương 37: Cosplay?

Không hiểu sao mà lại có thể buồn ngủ đến mức đó được.

Chử Duật lặng lẽ thu ánh mắt về.

Chu San đi theo sau cũng nhanh nhạy phát hiện ra cảnh tấu hề trong văn phòng. Khóe môi cô không kìm được mà khẽ nhếch lên, vừa thấy Chử Duật cụp mắt thì lại nhanh chóng ép xuống, giả vờ nghiêm túc ho nhẹ một tiếng rồi hỏi:

"Có cần gọi cậu ấy dậy không ạ?"

Chử Duật hờ hững quay đầu liếc nhìn Chu San một cái.

Chu San lập tức hiểu ý, giả vờ như chưa thấy gì hết, mặt nghiêm túc nhìn thẳng về phía trước như thể hoàn toàn không biết chuyện gì vừa xảy ra.

Chử Duật nhấc chân, tiếp tục đi về phía phòng của Thẩm Chi Triết.

Trì Tích Đình thì vẫn đang ngủ ngon lành, hoàn toàn không hay biết gì về những chuyện xảy ra bên ngoài. Mãi đến khi phần lưng gần như không còn sức chống đỡ nữa anh mới giật mình tỉnh dậy, lắc lắc đầu cho tỉnh táo rồi mới lề mề hoàn thành động tác nhặt bút lúc nãy, sau đó rất tự nhiên đặt lại lên bàn.

Ngủ bù được một chút, cuối cùng Trì Tích Đình cũng hồi phục được năng lượng, chống cằm miễn cưỡng lướt lại bản kế hoạch nháp hôm qua đã viết được phần khung.

Hướng tổng thể của bản kế hoạch vẫn ổn, không cần thay đổi gì lớn, chỉ là phần phân tích tính cạnh tranh của sản phẩm anh làm vẫn còn khá sơ sài.

Trong bản kế hoạch tạm thời, Chử Duật từng đề cập đến một vài điểm nổi bật của sản phẩm bên Thụy Phong, nhưng đó cũng chỉ là nghe Triệu Văn ba hoa khoác lác chứ chưa từng thực sự tìm hiểu kỹ lưỡng. Những điểm gọi là nổi bật đó khi đưa vào thị trường thực tế liệu có còn là điểm mạnh nữa không?

Chưa chắc đâu.

Hiện tại ngành công nghiệp trang trí nội thất đang ở thời kỳ đỉnh cao, nhu cầu mạnh kéo theo sự cạnh tranh khốc liệt, buộc các doanh nghiệp phải liên tục cải tiến và đổi mới. Những doanh nghiệp không bắt kịp nhịp độ cải tiến ấy thì dần dần bị trượt dốc là hoàn toàn dễ hiểu.

Thụy Phong chính là một ví dụ điển hình.

Trì Tích Đình hơi đau đầu, giờ nghĩ lại mới thấy dự án này không hề đơn giản như ban đầu anh tưởng. Vấn đề bây giờ không chỉ là thời gian nữa rồi.

Trì Tích Đình xem lại toàn bộ tình hình cạnh tranh trên thị trường, đang định tách riêng phần sản phẩm cạnh tranh để viết lại cho đầy đủ thì nghe thấy ngoài cửa phòng vang lên hai tiếng gõ.

Trì Tích Đình theo phản xạ ngẩng đầu nhìn ra, vừa hay bắt gặp ánh mắt của Chu San đang nhìn mình.

Chu San là gương mặt quen thuộc với hầu hết nhân viên trong công ty. Dù gì cô cũng là trợ lý số một bên cạnh Chử Duật, những thông báo truyền đạt từ cô gần như đều đại diện cho ý kiến của tổng giám đốc.

Thấy Chu San xuất hiện ở cửa văn phòng, tất cả nhân viên bên trong đều giật mình một chút, động tác làm việc cũng đồng loạt khựng lại, không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía cô.

Chu San hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những ánh mắt đó, chỉ nghiêm túc tận tụy hoàn thành nhiệm vụ của mình: thông báo cho Trì Tích Đình đến văn phòng tổng giám đốc một chuyến.

Cô nhấc chân bước về phía Trì Tích Đình, tiếng giày cao gót gõ trên nền nhà vang lên lanh lảnh, nổi bật đến mức chói tai trong không khí yên tĩnh đến lạ thường của văn phòng.

"Cậu đang bận à?" Chu San đứng cạnh chỗ ngồi của Trì Tích Đình, ánh mắt lướt qua màn hình máy tính một giây rồi lập tức dời sang nhìn anh, nhẹ nhàng hỏi.

Trì Tích Đình cũng hơi bất ngờ, bối rối nhìn Chu San một lúc, trong đầu đảo vội vô vàn suy nghĩ.

"Vâng ạ". Trì Tích Đình khẽ gật đầu, đơn giản đáp, "Tôi đang viết kế hoạch"

Chu San dường như chỉ hỏi cho lịch sự, không thật sự quan tâm Trì Tích Đình đang làm gì, nghe câu trả lời xong thì nói tiếp: "Tạm dừng chút nhé, tổng giám đốc Chử gọi cậu đến văn phòng một chuyến"

Trì Tích Đình ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Chu San, ánh mắt hai người chạm nhau một lúc, chỉ có thể ú ớ phát ra một tiếng 'à' nho nhỏ trong cổ họng.

Chu San mỉm cười, nét mặt vẫn rất bình thản, không hề để lộ bất kỳ biểu cảm nào cho người khác suy đoán.

"Tổng giám đốc Chử vẫn đang đợi cậu đấy, đi trước đi". Chu San lại nói.

Giọng của Chu San không lớn, hơn nữa vị trí chỗ ngồi của Trì Tích Đình lại khá khuất, những người khác trong văn phòng chỉ thấy cô dừng lại bên cạnh bàn làm việc của anh nói cái gì đó, rồi hai người cùng nhau rời khỏi văn phòng.

Không thể tin nổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!