Chương 35: Ngủ sớm dậy sớm

Trì Tích Đình do dự đứng trước cửa thang máy một lúc, quan sát bốn phía xung quanh. Khu vực làm việc của tổng giám đốc chiếm trọn một tầng, bên tay trái là một hành lang dài, còn phía bên kia là phòng tiếp khách.

Trì Tích Đình rẽ trái, vừa đi qua hành lang thì nhìn thấy một tấm bảng nhỏ bên tay phải, bên trên khắc một dòng chữ sang trọng:

— Văn phòng tổng giám đốc

Trì Tích Đình nhìn một cái, vừa định dời mắt đi thì thấy một người phụ nữ mặc đồ công sở đẩy cửa bước ra.

Người phụ nữ có ngoại hình rất xinh đẹp, cao ráo chân dài, làn da trắng nõn, mái tóc suôn mượt kẹp gọn gàng bằng chiếc kẹp càng cua, tay ôm một chiếc máy tính bảng, đầu ngón tay được cắt tỉa gọn gàng sơn một màu trong suốt. Từ trên xuống dưới đều toát lên vẻ chuyên nghiệp và tinh tế.

Vừa mở cửa đã va phải Trì Tích Đình, Chu San sửng sốt một chút, rồi ngay lập tức nở nụ cười chuyên nghiệp, tự nhiên chào hỏi Trì Tích Đình:

"Trì Tích Đình đúng không nhỉ? Bộ phận marketing à?"

Trì Tích Đình cũng chợt nhớ ra mình đã từng gặp Chu San trước đó.

Trong buổi họp định kỳ hôm ấy, cô đã xuất hiện cùng với Chử Duật ở tầng 27.

"Vâng đúng rồi ạ" Trì Tích Đình đáp.

Chu San tiếp tục: "Cậu đến tìm tổng giám đốc Chử à?"

Trì Tích Đình gật đầu.

Chu San cúi đầu liếc nhìn máy tính bảng, có vẻ như đang kiểm tra lịch trình của Chử Duật. Sau khi xác nhận, đôi mày cô hơi động đậy, ngẩng lên nói với Trì Tích Đình: "Tổng giám đốc Chử sắp có cuộc họp, hay là cậu quay lại sau nhé?"

Ngồi chờ trong văn phòng cũng không tiện cho lắm.

Trì Tích Đình chần chừ một lúc, đang định gật đầu đồng ý thì chợt thấy cửa phòng tổng giám đốc đằng kia mở ra, ngay sau đó là giọng nói của Chử Duật:

"Trì Tích Đình"

Giọng của Chử Duật không lớn, vừa đủ để gọi Trì Tích Đình một tiếng, thấy Trì Tích Đình nhìn sang thì xoay người trở vào phòng.

Chu San ngơ ngác một lúc, quay đầu nhìn về phía Chử Duật, rồi lại sững sờ quay sang nhìn Trì Tích Đình. Cô chớp mắt, cúi đầu nhìn lịch trình.

Trì Tích Đình gãi gãi cằm, trong lòng cũng thấy hơi kỳ lạ, mắt vừa dời khỏi cửa phòng của Chử Duật thì chạm phải ánh nhìn của Chu San.

Trong mắt Chu San viết to bốn chữ: hoang đường thật đấy.

Cuộc họp bắt đầu lúc 9 giờ 40 phút, hiện tại đã là 9 giờ 30 phút rồi. Chử Duật có thói quen dành một chút thời gian chuẩn bị trước cuộc họp, cô cũng sẽ theo đó mà xử lý xong mọi việc liên quan trước 10 phút, cố gắng không để công việc chồng chéo lên nhau.

Giờ cô đang chuẩn bị đi nhắc nhở Chử Duật về cuộc họp đây, nhưng mà...

Chu San nhìn Trì Tích Đình bước vào phòng tổng giám đốc với vẻ mặt phức tạp.

Cần đi nhắc nhở nữa không ta?

Trong khi Chu San vẫn còn đang rối rắm ngoài cửa thì Trì Tích Đình đã bước vào phòng của Chử Duật.

Đây là lần đầu tiên Trì Tích Đình đến phòng làm việc của sếp, vừa bước vào đã bắt đầu ngắm nhìn xung quanh.

Đối diện với cửa ra vào đều là cửa sổ sát đất, kính pha lê sạch sẽ và trong suốt, ánh mặt trời buổi sáng len lỏi qua từng góc cửa sổ, nhẹ nhàng phủ xuống như rót mật, để lại một vầng sáng lấp lánh trên mặt bàn và sàn nhà.

Chử Duật ngồi sau bàn làm việc, thấy Trì Tích Đình bước vào thì chỉ nhẹ nhàng nâng cằm, ra hiệu cho Trì Tích Đình tự tìm chỗ ngồi.

Trì Tích Đình gần đây đã phát triển vượt bậc về khả năng đọc hiểu biểu cảm của Chử Duật, gần như chỉ cần nhìn một cái là đã biết Chử Duật muốn nói gì.

Đây chính là kết quả của nhiều năm tích lũy kinh nghiệm làm việc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!