Chương 30: Cùng giới ghét nhau

TrướcSau Chử Duật hoàn toàn không hề nể mặt Giang Chi Miểu. 

Sau khi nhận lấy ly rượu từ tay y, hắn không theo lẽ thường là uống thay cho Trì Tích Đình mà trực tiếp đặt ly rượu sang một bên bàn ăn. 

Giang Chi Miểu nhìn chằm chằm vào động tác của Chử Duật, nụ cười trên mặt thoáng chốc bỗng rạn nứt, khuôn mặt thanh tú dần trở nên cứng đờ, một lúc lâu sau mới miễn cưỡng cong môi, trêu đùa với Chử Duật: "Tuổi còn nhỏ á? Trông cũng đâu nhỏ lắm nhỉ?" 

"So với chúng ta thì vẫn còn nhỏ". Chử Duật hờ hững trả lời. 

Sắc mặt Giang Chi Miểu càng thêm khó coi. 

"Anh Chử, mấy năm không gặp mà anh lại xa cách với em quá rồi đấy". Giang Chi Miểu im lặng một lúc rồi mới lên tiếng, "Giờ còn đứng về phía người khác nữa chứ" 

Trong lòng Giang Chi Miểu dâng lên một cảm giác bất bình khó tả. 

Ở một mức độ nào đó, y và Chử Duật cũng có thể coi là thanh mai trúc mã, nhà họ Chử và nhà họ Giang từng là bạn bè thân thiết, hai người lại trạc tuổi nhau, khi còn nhỏ thường xuyên cùng nhau học tập vui chơi. Sau này nhà họ Giang chuyển hướng kinh doanh, dời trụ sở và nơi ở sang thành phố M, lúc đó y mới dần dần mất liên lạc với Chử Duật. 

Thế nhưng Chử Duật lại quá xuất sắc, khiến Giang Chi Miểu khó mà không nghe thấy tên hắn từ miệng người khác. 

Giang Chi Miểu và Chử Duật đều là những người cùng thế hệ thứ ba trong các gia tộc làm kinh doanh, khi đặt cạnh nhau khó tránh khỏi sự so sánh. Lúc còn nhỏ thì so sánh thành tích học tập, khi lớn lên thì chuyển thành so sánh những danh dự vô hình. 

Chử Duật là người xuất sắc nhất trong cùng thế hệ, thậm chí là với cả thế hệ trước. 

Đừng nói là vượt qua Chử Duật, sau khi học xong từ nước ngoài trở về Giang Chi Miểu đã chẳng thể thấy được bóng lưng của Chử Duật nữa, còn đòi phân thắng bại làm gì? Cùng lắm chỉ để tự mua vui cho bản thân mà thôi, Chử Duật thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt nhìn y đến một lần. 

Giang Chi Miểu dần dần từ bỏ ý định cạnh tranh với Chử Duật. Thay vào đó, y nảy sinh một suy nghĩ khác, tìm kiếm sự công nhận từ hắn. 

Chỉ cần một cái gật đầu của Chử Duật thôi là đủ. 

Giang Chi Miểu nghe được từ cha mình rằng Chử Duật có ý định hợp tác với Thụy Phong, nghĩ rằng giữa họ sẽ sớm có mối quan hệ công việc, y bèn tìm cách để mình được vào làm tại Thụy Phong, chỉ cần hỏi qua một chút đã biết được lần hợp tác này cần đẩy mạnh marketing và kế hoạch chiến lược. 

Đây là một cơ hội tuyệt vời. 

Một cơ hội để chứng minh bản thân trước mặt Chử Duật. 

Giang Chi Miểu dành rất nhiều thời gian cho dự án của Thụy Phong, ngày đêm tìm hiểu sản phẩm và nghiên cứu nhu cầu thị trường, lập đủ loại báo cáo, xem xét vô số dữ liệu phức tạp, cuối cùng mới hoàn thành xong một bản kế hoạch gần như hoàn hảo. 

Một bản kế hoạch chắc chắn có thể khiến Chử Duật công nhận y. 

Nhưng kết quả lại không như Giang Chi Miểu mong đợi. 

Ánh mắt y lướt qua Trì Tích Đình đang đứng bên cạnh. 

Giang Chi Miểu nghe Triệu Văn nói rằng Chử Duật không hài lòng với bản kế hoạch, còn đích thân đến thành phố M một chuyến để bác bỏ, hơn nữa theo lời Triệu Văn, Chử Duật còn có ý định để người đi cùng mình tiếp quản dự án này. 

Giang Chi Miểu tìm hiểu một chút thì biết được cái tên Trì Tích Đình. 

Sắc mặt Chử Duật không hề thay đổi, chỉ bình tĩnh trình bày sự thật: "Cậu ấy là nhân viên của tôi mà" 

Giúp đỡ nhân viên của mình, chẳng phải là chuyện hợp tình hợp lý sao? 

Sắc mặt Giang Chi Miểu càng thêm khó coi, cố kìm nén thật lâu mới có thể làm ra vẻ tự nhiên mà nói: "Em nghe nói về chuyện anh hợp tác với Thụy Phong rồi" 

Lông mày của Chử Duật khẽ cử động, giọng nhàn nhạt: "Ừ" 

"Kế hoạch đó là do em..." Giang Chi Miểu có chút không cam lòng, mở miệng nói. 

Thế nhưng còn chưa kịp nói hết câu, Chử Duật đã lạnh lùng cắt ngang: "Thì sao?" 

Giang Chi Miểu sững người, ngơ ngác ngước nhìn Chử Duật. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!