Chử Duật vừa thốt ra câu đó, Triệu Văn lập tức xìu đi hơn nửa.
Đương nhiên ông ta biết Trì Tích Đình là người của Chử Duật, dù sao thì hai người bọn họ cũng đi cùng nhau, ông ta to gan hỏi một câu chẳng qua là muốn đánh giá quyền lên tiếng của Trì Tích Đình và vị trí của cậu ta trong lòng Chử Duật.
Kết quả là, Chử Duật chỉ dùng mấy từ ngắn gọn để chốt hạ mọi chuyện.
Nghe theo cậu ấy.
Nghe theo cậu ấy? Sao lại nghe cậu ấy được chứ?
Bác bỏ toàn bộ phương án rồi làm lại từ đầu? Vậy còn thời gian công sức họ đã bỏ ra thì sao?
Hơn nữa...
Hơn nữa kế hoạch này vốn không phải do công ty của ông ta làm, mà là do cậu chủ nhỏ nhà họ Giang, Giang Chi Miểu tự tay thiết kế.
Bọn họ sao dám tùy tiện gạt bỏ chứ?
Triệu Văn cảm thấy đầu óc sắp nổ tung, da đầu gần như bị mồ hôi lạnh thấm ướt quá nửa. Môi mấp máy hồi lâu nhưng chẳng thốt ra được lời nào, cuối cùng chỉ có thể lén lút liếc xéo Trì Tích Đình một cái, cảm thấy cậu ta chính là đến để phá hỏng chuyện của mình.
Trẻ trung.
Ngoại hình lại rất nổi bật.
Trong lòng Triệu Văn không khỏi dấy lên vài suy nghĩ đen tối.
Ai biết được có phải dựa vào gương mặt để mê hoặc Chử Duật hay không.
Trì Tích Đình cũng ngớ người, vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn về phía Chử Duật, trong đầu chỉ lặp đi lặp lại mấy từ mà hắn vừa thốt ra.
"Người của tôi đấy, nghe theo cậu ấy đi"
Câu này nếu đặt trong hoàn cảnh khác thì có thể sẽ nghe ra chút gì đó mập mờ, nhưng nó lại xuất hiện ngay trong một tình huống công việc.
Ha.
Nói vậy chẳng khác nào giao task một cách gián tiếp cả.
Không nhận nổi.
Vài ngày trước anh vừa mới kiên quyết từ chối task mà Thẩm Chi Triết giao, giờ mà lại nhận việc từ Chử Duật thì ra thể thống gì nữa chứ?
Trì Tích Đình vừa định mở miệng từ chối thì đã thấy Triệu Văn ở bên kia lên tiếng khéo léo nói:
"Tổng giám đốc Chử, tất nhiên tôi hiểu rằng ngài rất tin tưởng nhân viên của mình, thế nhưng nếu mà nói riêng về sản phẩm thì tôi vẫn cho rằng chúng tôi có lợi thế hơn. Bản kế hoạch này cũng là kết quả của rất nhiều tâm huyết mà chúng tôi đã bỏ ra, dù sao đi nữa tôi vẫn hy vọng có thể thực hiện nó một cách trọn vẹn..."
Trì Tích Đình hơi hé môi rồi khép lại, nhìn Triệu Văn một cái, vẻ mặt thay đổi hết sức vi diệu. Anh cũng không nói thêm gì, ngoan ngoãn dời mắt đi, quyết định không dính líu đến chuyện này nữa. Bây giờ nghĩ lại mới thấy, ngay từ đầu việc anh qua mặt Chử Duật để hỏi Triệu Văn cũng không phải là lựa chọn khôn ngoan.
Còn tự chuốc rắc rối vào thân.
Thôi bỏ đi.
Lúc trước Thẩm Chi Triết dỗ dành anh đến đây cũng bảo rằng cứ xem như đi du lịch, người làm kế hoạch cuối cùng cũng sẽ là người khác. Anh chỉ vì chút tiền công tác phí mà nhẫn nhịn đi theo, thực sự không hề có ý định vác theo một nhiệm vụ lớn quay về công ty.
Huống hồ, có vẻ như khách hàng cũng chẳng ưa gì anh cho lắm.
Loại khách hàng này là khó đối phó nhất.
Trì Tích Đình lại liếc Triệu Văn một cái, không nói gì, chỉ cúi đầu gẩy nhẹ ngón tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!